LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 329

Tên cầm đầu đứng dậy, máu nhỏ giọt từ trên cằm hắn, ánh mắt điên dại.
Những bàn tay hối hả khâu lại các vết cắt. Làn da chằng chịt, Rubis đang

chứa đầy trong mình thứ lễ vật đáng nôn mửa, cô đã trở thành tù nhân của
những thứ xấu xa đang ủ mầm, và chúng sẽ hòa tan trong cô. Để rồi trở
thành một phần trong cô. Vĩnh viễn.

Thân thể này không còn là của cô nữa. Tâm hồn cô giờ đây hoàn toàn xa

lạ với cái vỏ sò thối tha này.

Rubis sẽ không bao giờ có thể thanh thản chừng nào chưa tự giải phóng

mình khỏi cái vỏ bề ngoài đáng ghét này.

Brady nuốt từng ngụm không khí như thể vừa bị ngạt thở.

Tấm ga giường ẩm ướt do mồ hôi toát ra trong giấc ngủ dính chặt vào da.

Trên giường có mỗi mình anh. Anh nghe thấy tiếng đóng tủ vọng lại từ
trong bếp. Anh cần phải tống tất cả những hình ảnh ghê tởm này ra khỏi
đầu.

Bây giờ thì anh đã biết tại sao Rubis chết.
Anh tát nhẹ vào mặt mình hai cái thật nhanh.

Không được nghĩ đến những thứ đó nữa. Quên sự ghê tởm đó đi. Ít nhất

là để có được một giờ nghỉ ngơi.

Anh đứng đậy, mặc quần jogging kèm áo phông rồi ra gặp vợ.
Trán cô ướt mồ hôi, hơi thở gấp gáp sau bài thể dục buổi sáng mà cô

luôn tự ép mình tập mỗi ngày để giữ được thân hình đẹp và dáng dấp của
một vận động viên điền kinh.

“Em pha cà phê cho anh nhé?”
“Thôi, cảm ơn em.”
“Anh bị mất ngủ à? Đêm qua em thấy anh dậy.”

“Là do nhiều thứ dồn lại một lúc thôi. Vừa muốn hoàn thiện bài phóng

sự gần đây nhất, vừa bị ám ảnh vì phải tìm ra một đề tài khác, lại thêm em
và những chuyện nguy hiểm em đã trải qua. Tất cả khiến anh khó mà nhắm
mắt được. Nhưng bây giờ thì tốt hơn rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.