LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 167

- Đó là một sai lầm, một sai lầm ấp ủ từ lâu, kết cục của nó là cái chết!

Anh bị cuốn vào sai lầm đó, cho nên, cái chết tìm đến anh. Không ai chạy
thoát được, hãy tin anh!

Bạch Bích lắc đầu:

- Vì sao lại là anh, như thế không công bằng!

Trả lời:

- Không, như thế rất công bằng, số mệnh chính công vô tư, anh không

phải là người đầu tiên, và cũng không phải là người cuối cùng!

Cô tiếp tục hỏi:

- Thế nhưng tất cả những cái đó là gì vậy? Các anh cuối cùng đã làm

những cái gì?

Trả lời:

- Anh không thể nói cho em những việc đó, bởi vì, anh yêu em, anh hy

vọng em sẽ tiếp tục sống, sống hạnh phúc và vui vẻ!

Bạch Bích không muốn dừng lại:

- Giang Hà, hãy cho em biết nguyên nhân, vì sao?

Trên màn hình cuối cùng cũng hiện lên hai chữ to màu đen:

- Lời nguyền.

Nhìn thấy hai chữ này, Bạch Bích thấy sợ, cô cảm thấy trong căn

phòng này ở bất cứ chỗ nào hình như cũng có hơi hướng của Giang Hà, hay
nói một cách khác Giang Hà đã cùng với căn phòng hoà làm một. Cô nghĩ
một lúc lâu rồi mới mạnh dạn gõ mấy chữ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.