LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 87

buông mà không biết vô tình hay cố ý . Nhìn Hoàng Đáng xuôi xị buồn hiu,
Hạ nghe tội tội . Nhưng như vậy cũng tốt, để anh ta đừng đeo bám theo Hạ
mỗi khi tan học về, làm cô thêm lo sợ . Tiếng ông Thành lại vang lên đưa
mọi người về hiện tại :

- Hôm nay, gia đình tôi rất cám ơn thịnh tình của cậu Dân đã nhín chút thì
giờ quý báu để đến chung vui cùng gia đình chúng tôi và nhất là có mặt phu
nhân đây . Xin lỗi về chuyện hiểu lầm vừa rồi và thành thật cám ơn rất
nhiều.

Thiệu Dân mỉm cười đáp lễ :

- Không có chi . Ông bà đừng nói vậy làm chúng tôi áy náy.

Ông Thành tiếp lời :

- Thôi, nếu đã nói vậy, và đến đây rồi thì cứ tự nhiên nhé.

Ông bà Thành chào Hạ và bắt tay Thiệu Dân một lần nữa, rồi qua bàn khác
. Lúc Hạ nhìn qua thì thấy Hoàng Đáng cũng biến mất tiêu.

Thiệu Dân ngồi trầm ngâm như vậy thật lâu bên ly rượu đế cao màu hổ
phách, mắt nhìn đâu đâu, mày hơi nhíu lại, mặt nghiêm lạnh không biết anh
đang nghĩ gì . Hạ nôn nóng muốn về, nhưng thấy anh vậy cô không dám
lên tiếng, đành làm thinh nhìn bâng quơ chịu trận . Một lúc sau anh đứng
lên đi đâu đó mà cũng không thèm nói với họ . Anh vừa khuất bóng thì
Hoàng Đáng lù lù xuất hiện . Anh hơi mỉm cười với Hạ, tự nhiên kéo ghế
ngồi xuống bên cô.

- Chuyện này là sao hả Hạ ?

Hạ ngơ ngác nhìn anh không hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.