Sự khác biệt quan trọng thứ hai giữa các yếu tố sản xuất là đặc
trưng của chúng. Những yếu tố sản xuất phổ thông bao gồm hệ
thống đường cao tốc, nguồn cung cấp vốn vay, hoặc lực lượng
nhân viên năng nổ được đào tạo đại học. Chúng có thể được sử
dụng trong nhiều ngành công nghiệp. Những yếu tố sản xuất
chuyên biệt hay chuyên môn hóa bao gồm người lao động có kỹ
năng trong chuyên ngành hẹp, cơ sở hạ tầng có đặc tính riêng biệt,
nền tảng kiến thức trong những lĩnh vực đặc biệt và những yếu tố
sản xuất khác thích hợp với một phạm vi hạn chế, thậm chí chỉ sử
dụng trong một ngành công nghiệp duy nhất. Các ví dụ đó là một
viện nghiên cứu khoa học chuyên về quang học, hoặc một cảng
biển chuyên để bốc dỡ hóa chất khối lượng lớn, một nhóm nhà tạo
mẫu có kỹ năng cho xe hơi, hoặc những nguồn vốn đầu tư mạo
hiểm tài trợ cho các công ty phần mềm
. Các yếu tố sản xuất tiên
tiến hơn cũng có xu hướng chuyên môn hóa cao hơn, mặc dù
không phải là tất cả. Ví dụ, những nhà lập trình máy tính có kỹ
năng cao, trong khi là một nguồn yếu tố sản xuất tiên tiến, cũng có
thể được sử dụng trong rất nhiều ngành.
Các yếu tố sản xuất chuyên môn hóa cung cấp
nền tảng lâu dài và quyết định cho lợi thế cạnh tranh
hơn các yếu tố sản xuất phổ thông. Các yếu tố sản
xuất phổ thông chỉ tạo lợi thế ban đầu. Chúng thường
có sẵn ở nhiều nước, và có xu hướng dễ dàng bị vô
hiệu hóa, phá vỡ hoặc mua thông qua mạng lưới
công ty toàn cầu. Những hoạt động phụ thuộc và các
yếu tố phổ thông (như hoạt động lắp ráp dùng nhiều