Vai trò phù hợp của chính phủ trong giai đoạn
này khác hẳn với giai đoạn trước đó. Triết lý can
thiệp hợp lý và loại can thiệp đã thay đổi. Việc phân
bổ vốn, bảo hộ, kiểm soát giấy phép công nghệ, trợ
cấp xuất khẩu và các hình thức can thiệp khác không
còn phù hợp hoặc không có hiệu quả trong cạnh
tranh dựa vào đổi mới. Động lực và năng lực đổi mới
cũng như những tín hiệu dẫn dắt hướng đổi mới phải
xuất phát chủ yếu từ khu vực tư nhân. Khi nền kinh
tế mở rộng và tăng cường chiều sâu, chính phủ
không thể hi vọng theo dõi được mọi ngành công
nghiệp đang có và các ngành mới, cũng như tất cả
các mối quan hệ giữa chúng. Các doanh nghiệp ngày
càng giàu có và quốc tế hóa cũng ngày càng không
chịu nghe những “chỉ dẫn” từ Chính phủ. Thay vào
đó, tốt nhất là chính phủ tác động theo những cách
thức gián tiếp như kích thích quá trình hình thành các
yếu tố sản xuất ngày càng tiên tiến, cải thiện chất
lượng cầu trong nước, khuyến khích tạo lập doanh
nghiệp mới, bảo vệ cạnh tranh nội địa và những lĩnh
vực khác mà tôi sẽ bàn đến trong Chương 12. Các