công đoàn lại tiến lên vị trí lãnh đạo cấp cao thay vì
các nhà doanh nghiệp và người xây dựng công ty.
Niềm tin vào cạnh tranh suy giảm không chỉ trong
các công ty mà cả trong các hiệp hội công đoàn, cả
hai cùng đánh mất tinh thần mạo hiểm kinh doanh.
Động lực đổi mới suy giảm khi sự sẵn sàng phá vỡ
chuẩn mực giảm đi. Nhân viên đánh mất động lực
khi họ đã đạt được mức thu nhập cao và khát vọng
của họ mở rộng. Quan hệ lao động – quản lý trở nên
cứng nhắc khi mỗi bên đều cố giữ vị thế của mình.
Điều này hạn chế khả năng cải tiến năng suất để theo
kịp mức lương tăng lên.
Uy tín của nghề nghiệp trong ngành công nghiệp
có thể giảm xuống trước các nghề khác. Nỗ lực giáo
dục thực hành giảm. Các tiêu chuẩn giáo dục giảm
xuống khi sự quan tâm của xã hội và phụ huynh giảm
đi. Tỷ lệ đầu tư sản sinh yếu tố sản xuất sẽ có xu
hướng giảm và chuyển dịch sang các lĩnh vực không
có nhiều ích lợi cho ngành công nghiệp. Xu hướng
đánh thuế vào tài sản giàu có khi các quốc gia ngày
càng thịnh vượng làm giảm động lực đầu tư vào
ngành công nghiệp. Nói chung, đầu tư vào ngành