hơn là đưa việc ứng phó với những
chuyển dịch về chi phí yếu tố sản xuất và
giá trị nội tệ trở thành một ưu tiên quốc
gia, như diễn ra thường xuyên ở Nhật.
Như tôi đã bàn ở Chương 3, những bất
lợi về yếu tố sản xuất sẽ không có tác
dụng mong đợi nếu có những rào cản đối
với đổi mới. Những nhân tố quyết định
khác (như chất lượng yếu tố sản xuất,
mục tiêu doanh nghiệp và cạnh tranh nội
địa) phải hỗ trợ đổi mới; bởi vì các lực
lượng dẫn đến quá trình nâng cấp lợi thế
cạnh tranh là một hệ thống độc lập. Điều
này làm cho các chính sách hướng tới
ngành công nghiệp trở nên phụ thuộc lẫn
nhau; đồng thời phụ thuộc vào trình độ