Lợi thế trong tất cả các nhân tố không phải là điều kiện tiên quyết
cho lợi thế cạnh tranh trong một ngành công nghiệp. Sự tương tác
giữa những lợi thế trong nhiều nhân tố quyết định mang lại những
lợi ích tự củng cố khiến cho đối thủ nước ngoài vô cùng khó khăn
để vô hiệu hóa hay bắt chước.
Thêm hai biến số có thể ảnh hưởng đến hệ thống quốc gia theo
những cách rất quan trọng, và chúng cần thiết để hoàn thành lý
thuyết này, đó là các sự kiện khách quan và chính phủ. Các sự kiện
khách quan là những sự phát triển nằm ngoài tầm kiểm soát của
doanh nghiệp (và thường là cả chính phủ của các quốc gia), như
những phát minh về lý thuyết, những đột phá trong công nghệ cơ
bản, chiến tranh, sự phát triển chính trị bên ngoài và sự chuyển
hướng nhu cầu chính ở thị trường nước ngoài. Chúng tạo ra những
gián đoạn có thể phá bỏ hoặc định hình lại cấu trúc công nghiệp và
đem đến cơ hội cho các doanh nghiệp của một nước hất cẳng
doanh nghiệp nước khác. Chúng đóng vai trò quan trọng trong việc
chuyển dịch lợi thế cạnh tranh trong nhiều ngành công nghiệp.
Yếu tố cuối cùng cần thiết để hoàn thành bức tranh là chính
phủ. Chính phủ ở mọi cấp độ, có thể cải thiện hoặc làm giảm lợi
thế quốc gia. Vai trò này nhìn thấy rõ nhất khi xem xét ảnh hưởng
chính sách lên mỗi nhân tố. Luật chống độc quyền ảnh hưởng đến
cạnh tranh trong nước. Quy định có thể thay đổi các điều kiện cầu
nội địa. Đầu tư vào giáo dục có thể thay đổi các điều kiện yếu tố
đầu vào. Chi tiêu của chính phủ có thể thúc đẩy các ngành công
nghiệp phụ trợ và liên quan. Những chính sách được thực thi mà
không xem xét đến những ảnh hưởng của chúng lên toàn bộ hệ
thống các nhân tố quyết định có thể làm xói mòn lợi thế quốc gia
cũng như có thể phát triển nó.