Tôi chuyển sang ảnh hiện trường, nói: "Chiếc giường rất nhỏ, chỉ vừa
đủ chỗ cho hai nạn nhân nằm. Xung quanh đầu của nạn nhân nữ đều có vết
máu dạng phun bắn, nhưng tại sao chỉ có vùng mặt, cổ, ngực, bụng của chị
ta là không bị máu phun vào?"
"Ờ... vì hai người họ đang 'bận rộn'?"
"Ý anh là, sở dĩ trên người nạn nhân nữ không có vết máu bắn vào là
vì đã được vật gì đó che chắn?" Tôi hỏi.
"Đúng vậy, bị nạn nhân nam đè lên."
"Sao lúc đầu em lại không chú ý đến điều này nhỉ, nạn nhân nữ không
thể đắp chăn, bởi vì dù có đắp chăn thì trên mặt cũng phải có vết máu bắn
vào, còn nếu trùm chăn kín đầu thì mặt ga giường xung quanh phần đầu sẽ
không có vết máu phun vào mới phải."
"Ờ... thế thì vấn đề là ở đâu?"
Tôi không nói gì, đặt máy tính xuống, đeo găng tay, rạch mổ vị trí tổn
thương trên trán của hai nạn nhân.
"Xuất huyết bên trong da." Tôi nói. "Xuất huyết kiểu này thường là do
có vật mềm đệm giữa hai vật cứng, khi vật cứng đập vào nhau sẽ để lại dấu
vết trên vật mềm."
Đại Bảo gật gù: "Mà cũng khéo thật đấy, trên trán của cả hai người
đều có xuất huyết dưới da, hình thái giống hệt như nhau."
"Được rồi, giờ chúng ta thử phục dựng hiện trường nhé!" Tôi nói.
"Khi đó, Phó Ly và Trương Hoa Nhiêu đang trong tư thế một trên một
dưới, Phó Ly ở trên, Trương Hoa Nhiêu ở dưới. Hung thủ cạy cửa vào nhà,
rồi cầm búa nện liên tiếp vào gáy Phó Ly từ phía sau, khiến Phó Ly tử vong