LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 38

đánh bại, làm mất mặt Long tộc chúng ta. Giờ đây vật phẩm trần gian tế bái
chúng ta đã vơi hẳn đi, lũ phàm nhân còn dám để phụng hoàng trèo lên đầu
chúng ta, loài rồng hạ đẳng thì bị giết hại như súc sinh tầm thường, tất cả
đều là lỗi của cha ngươi. Cha ngươi còn ngỡ mình là vương kia đấy, vương
gì? Có mà vương mất mặt."

Chiêu Nguyên tức run cả người, hét lên, "Ngươi nói bậy!"

Trạch Hồ hất cằm, "Nói bậy cái gì, không tin tự đi mà hỏi song thân

ngươi, xem cha ngươi có phải kẻ thất bại, có phải vương mất mặt không."

Trạch Thụy giật giật tay áo Trạch Hồ, "Thôi bỏ đi, Hồ muội, chúng ta

đừng đôi co với nó nữa, mẹ ta nói, cha nó là giẻ rách, con của giẻ rách
chính là tiểu giẻ rách, nói chuyện với nó chỉ tổ xúi quẩy. Đi thôi chúng ta
qua bên kia chơi."

Trạch Hồ liếc xéo Chiêu Nguyên, rồi cùng Trạch Thụy bỏ đi. Trạch Tư

bước được hai bước, lại quay mình nói, "Ê, con lươn giẻ rách, cấm ngươi
lân la Đàm tỉ. Ngươi mà dám ám vận xui lên Đàm tỉ, ta nhất định sẽ không
khách khí với ngươi đâu. Đàm tỉ cũng còn lâu mới thèm để ý đến cái hạng
con lưon hạ đẳng như ngươi." Đoạn nắm chân trước huơ huơ như để thị uy,
rồi quay đi đuổi theo Trạch Thụy và Trạch Hồ.

Chiêu Nguyên đứng ngây mình hồi lâu, đột nhiên dồn hết sức lực đuổi

theo, giơ vuốt bổ thẳng vào sống lưng Trạch Tư. Trạch Tư rú lên, quay phắt
lại, sống lưng bị Chiêu Nguyên găm vuốt rạch ra mấy vết máu, vảy bị cào
lật, lôi cả thịt da bên dưới. Trạch Tư quẫy đuôi làm thốc lên một luồng khí
xoáy, miệng nhả hơi nước, móng vuốt như hai lưỡi móc tới tấp cào lại
Chiêu Nguyên.

Trạch Hồ và Trạch Thụy cũng bị kinh động, gấp rút xông tới giúp sức,

bốn con rồng quấn lấy nhau đánh lộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.