LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 198

không phải vì ham ăn chơi (thật ra mình có ham đâu) mà vì mình trót biết
quá nhiều chuyện bỉ ổi, không còn tin yêu cuộc đời nữa!"

Định bật cười lúc rồ máy, nhưng xe chạy đi chàng lại nghe nao buồn: mất
tin yêu cuộc đời cũng bằng như là đã chết rồi.

Bọn ăn chơi, coi vậy mà không sao cả, bởi chúng đâu có biết gì nhiều về
những bề trái động trời như chàng. Bất quá, là chúng nó túng tiền, thỉnh
thoảng, lâu lắm, mới có một thằng ngốc sạt nghiệp vì các nàng, chỉ có thế
thôi.

Chàng có thể vì chiếc xe hơi khổ nầy, vì ăn xài với Lan mà vào tù, nhưng
tâm hồn chàng vẫn không chết như là đã "bị" biết những điêu "trông thấy
mà đau đớn lòng".

Định "làm" triết lý với những chữ "Nếu". Nếu ông chủ hãng ấy không
chỉnh chàng trước mặt một người đẹp kia, chàng đã không cự lại, không bị
đuổi, không thất nghiệp, và không làm nghề nầy.

Nếu chàng biết nhảy trước khi nhận công tác, chàng đã khỏi phải làm bộ si
Liên và khỏi bị nàng lợi dụng, khỏi biết Lan, khỏi yêu Lan, khỏi mệt vì tiền
như bây giờ.

Nếu Lan nó không kiêu hãnh, chàng có muốn yêu nó rồi, cũng chẳng thèm
yêu vì chàng khinh nó.

Vân vân và vân vân...

"Nhưng không phải người nào cũng có thể chọn đời của họ, ngay cả như
ông Diệm, chắc cũng đâu có phải ổng đã chuẩn bị để làm tổng thống. Quả
có anh hùng tạo thời thế, nhưng mình lại không phải là anh hùng !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.