LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 364

- Em nói rất hữu lý, Liên lau lệ và nói như vậy, và chị cảm ơn em không
biết bao nhiêu, đã cho chị hay tin nầy. Nhưng khổ, chị lại không biết nó ở
đâu. Nó cứ bảo là nó có chồng, ra riêng với chồng trên xóm Cống Bà Xếp,
chị chỉ biết có thế thôi.

- Em cũng không biết nó ở đâu. Chính chồng em đi chơi mới tình cờ gặp nó
trong một tiệm nhảy lậu.

Anh ấy sợ em rầy, định giấu luôn, nhưng anh ấy vốn biết Lan là đứa tốt và
là bạn thân của em ngày trước, đành phải thú tội đi chơi, để tiết lộ cho em
nghe tin tức không hay về Lan, khuyên em nên đến thăm chị, để chị liệu
định.

- Chị cũng rất cảm động trước hảo ý của chồng em.

- Nè, chị muốn tìm nó thì nên đến...

Nguyệt Thu ra về rồi, Liên nằm lăn xuống giường mà khóc nữa. Nàng dư
biết rằng những người vũ nữ chuyên nghiệp, hết chín mươi phần trăm sống
về nghề khác nữa, thì hẳn Lan không thoát được lệ thường, bởi nghề vũ nữ
thuần túy không giúp Lan kiếm được bao nhiêu tiền, mà Lan lại không có
chồng, không được một ông già triệu phú nào bao cho.

Em nàng đã hỏng một lần rồi, nhưng còn cứu vãn được, nhưng giờ nó đã
xuống thấp đến thế rồi, thì nàng rất hổ thẹn khi nhớ lại lời căn dặn, gởi gắm
của mẹ nàng lúc bà hấp hối.

Đau xót nhứt là từ mấy tháng nay, nàng đã sống bằng tiền giúp đỡ của Lan,
tức đã vô tình và gián tiếp nhìn nhận nghề nghiệp của nó, khuyến khích nó
vậy.

Nếu nó còn biết xấu hổ với lương tâm của nó, thì nó đã tìm được "chánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.