LỮ ĐOÀN MÔNG ĐEN - Trang 379

Lần trước cũng kéo dài ra như vậy và mặc dầu lần đó, dân ta mới thấy lần
đầu một cuộc đảo chánh võ trang, lương tri của họ cũng cho họ đoán được
rằng đại cuộc của phe đảo chánh đã hỏng vì đảo chánh mà quá mười hai
tiếng đồng hồ không xong kể như bất thành.

Chàng đâm hy vọng chớ không phải đâm lo như bao nhiêu người khác thật
là kỳ. Ăn lương của chế độ chỉ vì không có nghề khác, Định không thích
bao nhiêu chế độ ấy. Vậy mà giờ đây trong thâm tâm chàng lại về phe với
chế độ, làm như chàng đã hưởng lộc rất nhiều của họ Ngô.

Nhưng nghĩ cho kỹ ra thì tình cảm của chàng là đúng. Chàng hy sinh đây

- hy sinh miễn cưỡng chớ không phải tự ý, bị bắt buộc làm cảm tử quân chớ
không tình nguyện bao giờ

- đây là hy sinh cho chế độ, cho riêng chế độ không phải cho quốc gia, thì
chế độ mà sụp đổ, sự hy sinh của chàng sẽ hóa ra vô ích hết sức.

Khi chàng ra khỏi khám, chế độ mà còn tồn tại, chàng chẳng hưởng được
cái gì ngoài ba trăm ngàn tiền đền bù thiệt hại mà trái lại còn mất chỗ làm
nữa là khác bởi chàng là một "lá bài bị đốt" rồi, nhưng dầu sao cũng còn là
cái gì, còn một ông Thiếu tá Bân, mà thỉnh thoảng chàng có thể xin vài
trăm xài chơi, còn... à, thật là khó nói... còn cái chế độ ấy để cho chàng cảm
nghe rằng sự hy sinh của chàng tuy vô lý, nhưng không hoàn toàn là hy
sinh cho cái trống không, cái vô cực.

Có lẽ giờ nầy Định mong cho cuộc đảo chánh thất bại, ít lắm cũng bằng
những kẻ đang ăn trên ngồi trước mong muốn.

Suốt đêm ấy trong khám không ai ngủ được hết. Đó là tình trạng ở phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.