LỬA ĐẮNG - Trang 456

Triển không chịu:

- Chị không có thẻ à?

Vừa vặn, điện thoại di động đồ nhạc. Truân nói, đã phái hai cán bộ giỏi
nghiệp vụ đến làm nhiệm vụ. Ông nói, Triển cố gắng phối hợp với quân
mình để tìm ra manh mối. Người nữ cảnh sát đưa thẻ ra cho Triển xem. Chị
tên là Thuần.

Cháu Minh đã tỉnh lại. Nó đưa mắt nhìn bố, nhìn mẹ, nhìn cô phóng viên.
Thuần mời bố mẹ cháu ra ngoài:

- Đề nghị anh chị để bác sĩ khám phụ khoa cho cháu.

- Tôi đợi cháu tỉnh lại sẽ hỏi chuyện sau.

Mai phản ứng:

- Thôi, xin các người đừng hành tội con tôi nữa. Chỉ cần ngồi gần, đã nôn
mửa vì cái mùi bọn khốn nạn để lại trên người nó rồi…Việc gì phải khám.

Thuần rất khó chịu hai từ "các người", nhưng bỏ qua. Chị mới ngoài ba
mươi, đã làm mẹ nên rất thông cảm với nỗi đau của Mai. Chỉ riêng Triển
biết cái từ "các người" ấy bao gồm cả mình. Thuần cố thuyết phục:

- Đây là thủ tục bắt buộc để phục vụ cho công tác điều tra phá án. Mong chị
thông cảm. - Chị quay sang Triển. - Anh cả thông với chị giúp, để chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.