LỬA THẦN XỨ OLYMPUS - Trang 244

thủ duy nhất của mọi người đấy.” Thần Diana đưa mảnh lớn nhất, sắc nhất
cho Emily.

“Không, người nên giữ nó đi,” Emily từ chối. “Người là một chiến binh

giỏi hơn con.”

“Nhưng con quan trọng hơn”, thần Diana nói.
“Sao cơ ạ?” Emily bối rối nói. “Không, con phải thế đâu. Người và

Pegasus mới quan trọng. Người nên giữ nó đi...” Emily nhận thấy mắt thần
Diana ánh lên một điều gì đó.

“Ừm...”, bà nhẹ nhàng nói.

Pegasus mất bình tĩnh hí lên, tai nó đang vểnh tới trước còn mắt nó mở

thật to.

“Bọn chúng đến rất gần rồi.” Thần Diana nói rồi quay sang Paelen.

“Giúp ta đưa Emily lên lưng Pegasus nào. Từ bây giờ nó sẽ lo cho cô bé.
Tất cả những người còn lại sẽ chiến đấu khi cần.”

Emily cố hết sức giữ im lặng trong lúc họ đưa cô bé lên lưng con tuấn

mã, nhưng rồi cô thét lên khi cái chân bị thương của cô được cẩn thận để
vào chỗ để chân bên hông con tuấn mã.

“Ta xin lỗi bé con,” thần Diana dịu dàng nói. “Khi chuyện này kết thúc,

bọn ta sẽ chữa cho cái chân của con.”

Nước mắt chực dâng lên trong mắt Emily vì đau, nhưng cô bé không nói

gì để đoàn chiến binh sẵn sàng chiến đấu. Thần Diana dẫn đầu. Paelen
đứng sau bà. Rồi tới Joel. Emily có thể thấy được sự sợ hãi trong đôi mắt
sáng của bạn mình, nhưng dáng đứng của cậu đầy quyết tâm. Cậu đã sẵn
sàng chiến đấu và hi sinh cùng những vị thần xứ Olympus.

“Được rồi,” thần Diana nói. “Khi chúng ta tiến lên, chúng ta phải đến

cho được chỗ cái hộp kim loại khổng lồ sẽ đưa ta lên mặt đất đó.”

“Nó được gọi là cái thang máy ạ”, Emily nói. “Có một cái ở cuối hành

lang ạ.” Cô bé túm chặt bờm con tuấn mã. “Chúng ta gần đến rồi, Pegs”, cô
bé nhẹ giọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.