LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 1190

Không biết trải qua bao lâu, có khách mới đến, nhân viên phục vụ nhiệt

tình tiến lên đón, giọng nói tùy ý mà quen thuộc, chắc là khách quen, "Anh
Hứa, vẫn vị trí cũ, vẫn như cũ?"

Người nọ nhẹ giọng "Ừ" một tiếng, Cố Tử Mạt nghe được tiếng dịch

chuyển của cái ghế sau lưng truyền đến, chắc hẳn người đó đã ngồi xuống.

Hồi tưởng của cô, bị vị khách mới vào này làm đảo loạn, cô không khỏi

lắc đầu với mình một cái.

Cô làm sao, thấy cảnh thương tình, cứ như vậy hoài niệm tới thời gian

bên cạnh Hứa Ngộ.

Chẳng lẽ cô đã quên thương tổn mà Hứa Ngộ đã mang đến cho cô rồi

sao?

Cô buồn rầu nâng má, trầm ngâm suy nghĩ, lại dựa vào bản năng nghề

nghiệp, ngửi được một mùi nước hoa nam trong không khí ở nơi này.

Mùi vị này độc nhất vô nhị, hết sức quen thuộc, cô bỗng quay đầu lại,

liền thấy Hứa Ngộ.

Hứa Ngộ bỗng nhìn thẳng vào mắt cô, vẻ mặt cũng cứng đờ, một lát sau,

anh ta mới cong khóe môi cười với cô, hình như là chào hỏi, nhưng anh ta
nhanh chóng rời tầm mắt, cúi đầu, vẻ mặt hờ hững, giống như cô không tồn
tại vậy, giống như vừa rồi anh ta không có đưa mắt nhìn qua cô vậy.

Máu trong người Cố Tử Mạt nhanh chóng lưu động lên!

Trở lại chốn cũ, anh ngồi ở nơi mà trước kia bọn họ đã ngồi, thản nhiên

như vậy, lại càng ra vẻ với cô, trên cả bình tĩnh lạnh nhạt rồi.

Cô cũng không có quên, người đàn ông này, lúc còn ở Hong Kong, còn

như muốn nói lại thôi với cô!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.