Đôi tay Cố Tử Mạt nắm thành quyền, người này tuyệt đối là muốn ăn
đòn, cô cố ý bắt tay giảng hòa với anh ta, thế nhưng anh ta lại không cảm
kích!
Kẻ giả mạo tự cho là mình đẹp trai đến không cần bạn bè, dựa vào gương
mặt đẹp trai là có thể đùa bỡn khắp thiên hạ?
Âu phục và đồng hồ nổi tiếng trên người anh ta, còn có bữa cơm Tây cao
cấp tối nay, có cái nào không phải dựa vào bán khuôn mặt để đổi lấy? !
Cố Tử Mạt nhìn chằm chằm cái miệng đáng ghét, chỉ muốn cho anh ta
câm miệng, tức giận móc ví ra, lấy một chồng tiền nhét hết vào trong tay
anh ta, bực tức nói, "Đúng, tôi keo kiệt, tôi không có tiền không có bối
cảnh, cũng bởi vì tôi không phải con gái ruột nhà họ Cố, cho nên rõ ràng là
anh ta sai, là anh ta bắt cá hai tay, là em gái tôi làm kẻ thứ ba, nếu không có
người đứng về phía tôi! Tôi cho anh biết, tôi không có tiền, nhưng dù sao
tôi cũng hơn anh, nếu anh còn dám nói lung tung chọc giận tôi, thì tôi sẽ
trực tiếp khấu trừ tiền lương của anh.
Thật không biết xấu hổ, cô phải làm nữ vương một lần, dùng tiền đập
chết anh ta!
Tiếng nói vừa dứt, trong lòng cô đã cảm thấy thoải mái ngất trời, nhịn
tức quá lâu, rốt cuộc có thể tìm một người xả giận!
Coi tiền như rác ‘Lục Duật Kiêu ’ hình như bị cô dọa sợ một chút, nhìn
một chồng tiền bị cứng rắn nhét vào trong tay mất hồn mấy giây, giống như
là đời này chưa từng nhìn thấy một chồng tiền như vậy .
Cố Tử Mạt thầm nghĩ, không đến mức đó chứ!
Cô đưa cho anh ta một chồng tiền cũng làm anh ta sợ đến choáng váng
sao? Không đến nỗi khủng bố như vậy đi!