nhanh miệng, lòng dạ ngay thẳng, tâm tình cũng đều biểu hiện hết ở trên
mặt và hành động .
Cái bộ dáng này của anh chàng bảnh bao, khiến cho cô rất không thích
ứng, cô thật sự không ngờ, vốn là mộ công tử ác bá phong lưu phóng
khoáng, hôm nay lại toát ra vẻ mặt đau thương không giống với phong cách
của anh ta.
Từ ngày tiếp xúc với anh ta, anh ta vẫn đều là loại đàn ông có cái gì nói
cái đó, không che không giấu, yêu bảnh bao thích khoa trương, cô cảm thấy
anh ta không khiến người thích, nhưng bây giờ cô nhìn thấy mặt khác của
anh ta, lại muốn an ủi anh ta.
Nhưng mà, loại chuyện an ủi người khác này, cô thật sự không biết làm
thế nào, trước kia lúc cô bị Hà Ân Chính làm cho đau thấu tim, cô nghĩ tới
việc trả thù, cô khiến cho Hà Ân Chính không còn chút mặt mũi nào, cướp
đoạt hết tất cả hy vọng của Hà Ân Chính.
Cái anh chàng bảnh bao trước mặt này, anh ta nên đi tìm ai trả thù đây,
nhà họ Lục?
Vốn dĩ anh ta chính là người nhà họ Lục, anh ta không thể trả thù được,
cô nghĩ, hiện tại nhất định anh ta rất mâu thuẫn, cô không biết cái bà Lâm
Nhược Thủy này có quan hệ thế nào với nhà họ Lục, nhưng người phụ nữ
này có thể để cho người như anh chàng bảnh bao này lộ vẻ xúc động, nhất
định là có quan hệ thân thiết rồi.
Cố Tử Mạt nhìn bậc thang màu xanh, cúi đầu đi, bỗng dưng mở miệng,
"Người nhà họ Lục các người có lỗi với bà ấy, bà ấy cũng có lỗi với chính
bản thân mình, cái chết của bà ấy, cũng có trách nhiệm của bản thân."
Quả nhiên người đàn ông quay đầu lại, cau mày, "Tại sao cô lại nói như
vậy."