Trong lòng Cố Tử Mạt ngượng ngùng, cái gì ‘ lần này ’, cái gì ‘ nữa ’,
giống như trước kia cô và anh ta từng có rối rắm vậy!
Cô đang buồn bã không biết trả lời thế nào, tiếng chuông điện thoại di
động của cô liền vang lên, cô vội vã nhận.
Đầu kia điện thoại là Cố Trinh Trinh, hẹn cô đi dạo phố.
Ơ kìa, mới qua bao lâu, cô ta đã không nén được tức giận? Là vì điều tra
chuyện cô mang thai đi!
Được rồi, cô cũng muốn xem xem Cố Trinh Trinh có thể sử dụng thủ
đoạn cao tay nào nữa.
Không nói hai lời, cô đã đồng ý đến nơi hẹn rồi.
Cô cúp điện thoại, nói một chút ý nghĩ của mình với kẻ giả mạo, người
đàn ông nhăn lông mày ngẫm nghĩ , mới gật đầu một cái, "Cô tùy thời
thông báo địa điểm, tôi sẽ ở bên ngoài chờ cô."
"Được." Có kẻ giả mạo ủng hộ, cô hạ quyết tâm.
. . . . . .
Đúng giờ đi đến địa điểm hẹn trước, Cố Trinh Trinh như thường ngày,
kéo tay của cô, từ lúc bắt đầu gặp mặt vẫn nói không ngừng.
Trước kia các cô là chị em gái tốt không có ân oán, nói chuyện cười đùa
như vậy là rất bình thường, nhưng hiện tại ở giữa bị ngăn cách bởi một Hà
Ân Chính, Cố Trinh Trinh vẫn có thể làm như vậy được?
Đây tuyệt đối là không bình thường, cô vừa đi, vừa suy nghĩ em gái như
vậy khiến cho cô nhìn không thấu.