LƯỢC GIẢNG KINH PHÁP BẢO ĐÀN - Trang 130

Cha của Huệ Năng, nguyên quán ở Phạm Dương, tỉnh Hà Bắc, sau vì sự cố,
bị giáng chức và đày đến Lĩnh Nam, tỉnh Quảng Đông. Vì cha đối với con
cái giáo dục rất nghiêm, cho nên được tôn xưng là "nghiêm phụ," còn người
mẹ thường thường dùng tình thương lo lắng cho con cái vì vậy tôn xưng "từ
mẫu."

"Huệ" nghĩa là dùng Pháp huệ bố thí chúng sanh; "Năng" nghĩa là năng làm
Phật sự. Lục Tổ họ Lư, cha của Lục Tổ bị giáng chức đến Lĩnh Nam – đời
Đường là một vùng đất biên cương hoang vắng. Cha của Ngài vốn làm
quan, vì phạm tội mà bị đày đến đất Lĩnh Nam. Cuộc sống của Huệ Năng
rất bất hạnh, cha của Ngài đã qua đời lúc Ngài ba bốn tuổi, để lại đứa con
thơ và người vợ góa. Vì thế vợ góa con côi đành phải dời nhà đến quận
Nam Hải, nếm đủ mùi đời gian khổ đắng cay. Để sinh sống, Huệ Năng đành
phải lên núi đốn củi gánh về chợ bán, với số tiền nho nhỏ kiếm được hằng
ngày mua gạo nuôi Mẹ và nuôi sống chính bản thân mình.

*

Lúc ấy có một người khách mua củi, bảo Huệ Năng đem đến tiệm.
Khách thâu củi, Huệ Năng nầy lãnh tiền rồi, bước ra ngoài cửa, thấy
một người khách tụng kinh. Huệ Năng nầy nghe qua, tâm liền khai
ngộ.

Giảng:

Vì nhà nghèo, Lục Tổ không được đi học, vì thế không biết chữ. Trung
Quốc lúc đó muốn đi học phải nộp học phí. Tuy Ngài không biết chữ,
nhưng thiên tánh thông minh đỉnh ngộ, vừa nghe kinh văn nói: Ưng vô sở
trụ, nhi sanh kỳ tâm
liền lập tức khai ngộ, và hiểu rõ những cảnh giới từ
trước đến nay chưa từng hiểu rõ. Hiện nay rất nhiều người đã nghe câu:
Ưng vô sở trụ, nhi sanh kỳ tâm này, nhưng có ai khai ngộ được không? Có
người nói: "Ô! Tôi đã khai ngộ rồi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.