Rồi Sommers hào hển thở và nói, “Ôi, lạy Chúa.”
“Cái gì?” Rhyme hỏi.
“Có thể không phải một mình tôi gặp nguy hiểm. Hãy nghĩ xem: Tất cả
mọi người tham gia hội nghị ở đây đều là mối đe dọa đối với Algonquin.
Toàn bộ sự kiện này xoay quanh năng lượng thay thế, các lưới điện nhỏ, sự
phân quyền… Andi có thể thấy mỗi công ty tham gia triển lãm ở đây đều
chứa đựng những mối đe dọa, nếu chị ta bị ám ảnh đến thế về việc Algonquin
phải giữ vị trí số một trong cung cấp năng lượng cho khu vực Bắc Mỹ.”
“Có người nào ở Algonquin chúng ta có thể tin tưởng không? Người nào
cắt được điện ở khu vực đó? Và sẽ không để cho Andi biết.”
“Algonquin không quản lý dịch vụ điện ở đây. Giống như một số tuyến tàu
điện ngầm, trung tâm hội nghị tự cung cấp điện. Có nhà máy ngay bên cạnh.
Chúng ta nên sơ tán mọi người chăng?”
“Mọi người sẽ phải đi trên một mặt sàn kim loại để ra ngoài à?”
“Phải, hầu hết mọi người. Sảnh trước và các khu vực dỡ hàng đều bằng
thép. Không sơn. Thép nguyên chất. Và các vị biết có bao nhiêu điện đang
được cung cấp vào đây không? Mức tải trong một ngày như hôm nay xấp xỉ
hai mươi triệu Watt. Nghe này, tôi có thể xuống gác, tìm tới đầu nguồn. Tôi
có thể giật aptomat. Tôi có thể…”
“Không, chúng ta cần xác định chính xác bọn họ đang làm gì. Và bằng
cách nào. Chúng tôi sẽ gọi lại ngay sau khi có thêm thông tin. Hãy ở yên
đấy!”