LƯỠNG QUẢNG HÀO KIỆT - Trang 117

- Ngươi cũng nộp mạng đi!

Tiêu Thu Thủy nghe mà cảm thấy huyết mạch căng phồng, gầm lên một
tiếng, xông tới. Khang Xuất Ngư cười thầm trong lòng:

“…Đúng! Chính là như thế! Ngươi càng đánh mất lý trí, càng nhanh chết
dưới kiếm của ta!”

Bấy giờ chợt nghe thấy một tiếng rên thảm, chân phải Văn Tấn Sương lại
trúng một đao của Đỗ Tuyệt, máu tươi bắn tung, mạch môn đã bị Giang
Dịch Hải bắt trúng, đang liều chết giãy giụa.

Lại nghe mấy tiếng quát tháo, hóa ra Thiết Tinh Nguyệt, Khâu Nam Cố,
Mã Cảnh Chung, Tả Khâu Siêu Nhiên đều đã chạy về, vừa lùi vừa đánh,
đối thủ của họ chính là Bành Cửu và Liễu Thiên Biến.

Chú Thích:

(*)Hoàng đế Vĩnh Lịch cuối đời nhà Minh, theo thời gian thì ở sau bối cảnh
trong truyện rất nhiều, ko hiểu sao Ôn tiên sinh lại đưa ra.

Đây là lúc Vĩnh Lịch bị quân Mãn Thanh truy đuổi, ở Quảng Tây đang
phân vân giữa đánh và chạy. Cù Thức Tỷ dâng tấu sớ trong đó có đoạn:

"Hoàng thượng tại việt nhi việt tồn, khứ việt nhi việt nguy. Ngã thối nhất
bộ, tắc địch tiến nhất bộ; ngã khứ tốc nhất nhật, tắc địch lai diệc tốc nhất
nhật. Dĩ toàn thịnh thị việt tây, tắc nhất ngung tự tiểu; tựu việt tây khôi
trung nguyên, tắc nhất ngung thậm đại. Nhược khí nhi bất thủ, ngu giả diệc
tri củng thủ tống hĩ."

"việt tây" ở đây cũng là Quảng Tây, ý của đoạn này là "Hoàng thượng ở lại
thì càng tồn tại, chạy đi thì càng nguy. Ta lùi một bước thì địch tiến một
bước; ta chạy gấp một này thì địch đến nhanh một ngày. Thời toàn thịnh
nhìn lại Quảng Tây, thấy chốn ấy thật nhỏ, lấy Quảng Tây để khôi phục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.