LƯỠNG QUẢNG HÀO KIỆT - Trang 122

Nhưng khi người cuối cùng trong Quảng Tây ngũ hổ thanh âm cực kỳ sắc
nhọn, nói ra một câu: “Cho dù các ngươi muốn đánh nhau thì đã tới Quảng
Tây, cũng phải hỏi qua Quảng Tây ngũ hổ bọn ta mới được”, thì cả loại
nhân ma không sợ trời không sợ đất như Đỗ Tuyệt cũng chỉ có thể dừng
tay.

Quảng Tây ngũ hổ dù thế nào cũng không hề dễ trêu.

Càng huống hồ chỗ này là Quảng Tây, cũng là địa bàn của họ.

Tất cả mọi người đều ngừng tay.

Khang Xuất Ngư từ từ quay lại, trầm giọng hỏi:

- Quảng Tây ngũ hổ?

Người nói chuyện hào sảng là một tráng hán da ngăm đen, dung mạo cương
liệt, chắp tay nói:

- Tại hạ Hồng Hoa, người giang hồ thưởng cho biệt hiệu “Thiếu Lâm A
Hồng”, tự nhiên là tài nghệ từ Thiếu Lâm ra, mong Khang tiên sinh các vị
đừng chê cười.

Người thanh âm già nua, khàn khan là một ông lao xấu xí, lưng gù, cười
khùng khục nói:

- Lão già này tên là Lao Danh Cửu, mọi người đều gọi “Cung bối lão
cẩu”(*), đầu nhập cái bang bốn mươi năm, xin ra mắt chư vị!

Giọng nữ cao là một người phụ nữ trung niên, hai lưỡng quyền nhô cao,
người mặc kình trang, vô cùng sảng khoái tự nhiên, hơi cũng người nói:

- Tiểu nữ tử Thi Nguyệt, tiện hiệu “Tạp Hạc”, tên như ý nghĩa, tập luyện
Hạc quyền, nhưng sư môn pha tạp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.