LƯỠNG QUẢNG HÀO KIỆT - Trang 179

Dư Tiếu Bất muốn tránh nhưng hiển nhiên là không kịp. Hắn chỉ thấy lưng
Dư Ngã Ngô lao thẳng tới trước mặt, vội vã vung tay chặn lại, không kịp để
phòng đao của Tiêu Thu Thủy từ bên hông Dư Ngã Ngô xuyên ra, đâm vào
giữa bụng hắn!

Sau đó Tiêu Thu Thủy lập tức bỏ đao, tung cước đá ra, đẩy hai người về
phía Dư Bất Tiếu.

Dư Bất Tiếu gặp phải kịch biết, rõ ràng là đã hoảng loạn. Khi hắn đón lấy
hai người thì đồng thời thanh đao đang cắm trong bụng hai người cũng bị
Tiêu Thu Thủy rút ra, nhanh như chớp đâm vào cổ họng hắn.

Khuôn mặt dư bất tiếu vẫn không khóc không cười, nhưng đã có thêm một
biểu lộ khác: đến chết vẫn không thể tin nổi.

Một thanh niên trẻ trung thanh tú, ôn nhu văn nhã, vẫn còn có chút anh khí
nóng nảy, nhìn có vẻ chưa xuất đạo bao lâu, vậy mà lại biết giả vờ trúng
độc, bất thình lình giết chết ba anh em hắn liên tiếp, đến cả ánh mắt cũng
không chớp lấy một lần.

Văn Tấn Sương đứng một bên lạnh lùng quan sát, nhìn Đường Phương nói:

- Tiêu thiếu hiệp ở đình Nhất Công tha cho Bành Cửu cụt chân không giết,
ấy là lòng nhân của đại hiệp. Hôm nay chớp mắt đã giết ma tên hung đồ,
chính vì ba tên độc nhân này lạm sát người vô tội, thật sự không thể tha
thứ, quyết ý phải giết, tuyệt không dung tình, đó là phong thái của người
hiệp nghĩa.

Ông thoáng thở dài, than:

- Khó được ai như Tiêu thiếu hiệp, tuổi còn trẻ mà đã có tư thái đại hiệp, lại
quyết đoán dứt khoát, cam đảm cận trọng, thành thục lão luyện, trong võ
lâm sau này tất có chỗ cho bậc nhân tài hiếm có như cậu ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.