LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 222

như vậy. Dựa vào lưng ghế hút thuốc, tàn thuốc rơi xuống thảm dậy lên mùi
khen khét, anh mới giật mình tỉnh lại.

Lại thất thần rồi.

Phòng bên cạnh vang lên tiếng “Bịch – !”

Lệ Trọng Mưu theo phản xạ đứng dậy, vội mở cửa đi vào, trên giường

không có ai, tâm trí anh căng thẳng. Lúc sau, từ phòng vệ sinh có tiếng
động truyền tới. Haizzz, người phụ nữ này dù say khướt vẫn biết phải đi
tắm rửa cơ à. Đáng tiếc là cả người cô giờ đang ngã bên cạnh bồn tắm.

Tự làm tự chịu!

Lệ Trọng Mưu bế cô dậy, chẳng biết tại sao cô luôn vùng thoát khỏi tay

anh. Thấy anh hơi buông ra một chút, người cô lại mềm oặt tuột xuống.

Anh nghiến răng nghiến lợi: “Ngô Đồng!!!”

Cô có thể trả lời sao?

Anh mở vòi hoa sen, chỉnh mức nước ấm, xả đống hỗn độn dưới sàn, rửa

mặt cho cô. Anh thấy phiền phức quá đi mất. Ra ngoài cầm quần áo vào,
anh vỗ vỗ mặt cô: “Ngô Đồng!”

Lệ Trọng Mưu lấy khăn tắm bao lấy cô, thay hộ cô bộ váy ướt sũng, mặc

cho cô quần áo của anh rồi mới ôm cô ra ngoài.

Quần áo rộng thùng thình làm chỗ nào cần lộ cũng lộ ra hết, cô cử động

một chút, Lệ Trọng Mưu thấy mình như sắp ngạt thở đến nơi.

Vết sẹo trên bụng cô, anh thấy rõ mồn một.

Trong vô thức, tay anh vuốt nhẹ lên nó. Cô động đậy khiến vết sẹo cọ

vào tay anh. Lệ Trọng Mưu tưởng anh ấn quá mạnh liền thu tay về: “Đau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.