lời chúc phúc. Lưu Nguyệt xem đặc biệt vui vẻ, nguyên lai được người
khác chúc phúc cảm giác thật sự rất tốt nha.
Đại Thần lại yêu cầu ôm nàng, nàng lập tức click đồng ý, sau đó nàng
phấn khích nhìn Nga Mi tiên tử của mình được Đại Thần ôm trong lòng,
Đại Thần mang theo nàng cưỡi bạch mã, khung cảnh này thật sự như họa,
nàng nhịn không được nhìn đến ngây ngốc.
Dọc đường trái phải đều có quái vật, nàng nhìn đến choáng váng đầu óc,
Đại Thần rốt cục mang nàng đến một chỗ, bọn họ xuống ngựa, nàng mới có
thể đánh giá chung quanh. Kỳ quái, nơi này là địa phương nào mà nàng
không biết, nàng mở bản đồ ra xem, thế nhưng lại không thấy nó trên bản
đồ. Lưu Nguyệt rất ngạc nhiên hỏi “Đây là đâu a?” Đại Thần đến bên cạnh
nàng ngồi xuống, bộ dạng lười biếng, “Khi anh đánh chim lông xanh vô ý
phát hiện được, hẳn là không có trong bản đồ.”
Nghe y nói như vậy, Lưu Nguyệt lập tức nhớ tới chuyện lông chim,
“Đúng rồi, vừa rồi em định hỏi, anh đi đánh chim lông xanh lúc nào? Sao
em lại không biết.” Y thản nhiên nói “Đêm qua, rất nhàm chán, nên không
cho em theo.” Nguyên lai là như vậy, Lưu Nguyệt nhớ tới ngày hôm qua
Đại Thần không để ý tới nàng, nguyên lai là bởi vì đi kiếm lông chim, lúc
ấy nàng còn tưởng mình không được coi trọng, nguyên lai, Đại Thần thật sự
có để ý nàng sao.
“Vì sao lại không nói, hại em hiểu lầm.” Lưu Nguyệt hoàn toàn không
phát giác, hiện tại mình cùng tiểu nữ sinh giống nhau đang ở trước mặt Đại
Thần làm nũng. Kết quả Đại Thần lại cùng nàng giải thích “Thực xin lỗi,
anh không biết Yên Vũ mê tình sẽ tìm em nói những lời này.” Xem ra hẳn
là Thiển Thiển đã nói cho Đại Thần biết hết.
Lưu Nguyệt không muốn tiếp tục đề tài này nữa, cũng không nguyện ý ở
đêm tân hôn của mình mà bàn luận về nữ nhân chán ngắt đó, liền đem đề tài
đó vứt đi, Đại Thần tựa hồ cũng không muốn nói về chuyện đó, liền cao