LUYỆN KIẾM - Trang 156

Yến Tử căn bản chẳng muốn cùng trả lời hắn, chỉ nhẹ giọng hỏi thương

thế của Trần Quang như thế nào.

"Yến cô nương, một cô nương muốn lo liệu một gia nghiệp lớn như vậy,

chắc chắn rất không dễ dàng? Dù sao đi nữa trong nhà cũng phải có nam
nhân, khi bá phụ còn sống, Yến gia cũng đâu gặp nhiều khó khăn như vậy."
Tôn Dương thừa cơ đổ dầu vào lửa.

Nghe Tôn Dương nhắc đến cha mình, khóe mắt Yến Tử giựt giựt, một

bàn tay nhỏ xinh để trước người cũng nắm chặt thành nắm đấm, bởi vì
dùng sức quá lớn, nơi đốt ngón tay đều trở thành trắng bệch.

Nhưng tình thế hiện tại đối thủ quá mạnh, nàng đành phải cố kìm nén, im

lặngì.

Tôn Dương thấy thế, cũng có chút thu liễm, không còn mở miệng kích

động Yến Tử, mà đổi giọng, tiếp tục nói: "Bất quá lần tỷ thí này, kết quả đã
an bài, rất nhanh chúng ta đã là người một nhà. Ngày mai ta sẽ đưa hai viên
Triêu Lộ đan giúp Trần đại sư chữa thương, thuận tiện trao đổi về hôn sự
của chúng ta một tí, như thế nào?"

"Ta thấy nên nói một tí chuyện, như chuyện hủy bỏ món nợ của Yến gia

thì đúng hơn. . ."

Đúng lúc này, một thanh âm vang dội từ bên trong điện thờ phụ vang lên.

Mọi người dời mắt nhìn lại, chỉ thấy Thiết Kiên trên hai tay đang cầm

một thanh màu trường kiếm đỏ thắm, vượt qua cánh cửa, đi ra.

"Đã luyện thành?" Ở sau trong đồng tử của Yến Tử vốn đang u ám, bỗng

nhiên sáng bừng một vòng.

"Đã luyện thành!" Thiết Kiên đi đến bên cạnh Yến Tử, nhìn nàng kiên

định nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.