LUYỆN KIẾM - Trang 167

phục, bội phục." Tôn Dương quạt xếp nhẹ phe phẩy trong tay, âm dương
quái khí nói.

Thiết Kiên căn bản không để ý tới lại những người khác, chỉ là hai mắt

đăm đăm nhìn Yến Tử, khẽ gật đầu.

Yến Tử nhìn vào ánh mắt kiên định của Thiết Kiên, trong mắt thần thái

hồng hào, không biết vì sao trong lòng khẽ động, vô thức gật đầu.

Thiết Kiên "Hắc hắc" cười cười, một tay nắm chặt chuôi kiếm, đi ngang

qua người Yến Tử, bước nhanh tới giữa quảng trường.

Ánh mắt của Diêu Bân phức tạp khó nói, vừa nhìn thoáng qua Thiết Kiên

giữa quảng trường, ánh mắt liền chuyển sang chỗ khác, mà ánh mắt của
Trần Quang tức thì bắt đầu trở nên có chút thâm sâu khó đoán.

Tư Đồ Nhiên thu hồi vẻ nghi hoặc, quét mắt nhìn Cừu Phách Thiên và

Thiết Kiên, mở miệng nói: "Nếu đã chuẩn bị xong, bắt đầu đi."

Thiết Kiên đứng chắp tay, lui về phía sau nửa bước, ung dung đứng đó,

chỉ dùng một tay giơ cao thân kiếm, làm một thức mở đầu đơn giản, ánh
mắt khiêu khích nhìn về phía Cừu Phách Thiên.

"Làm bộ làm tịch. . ." Trong mắt Cừu Phách Thiên hiện lên một tia tức

giận, hừ lạnh một tiếng nói.

Dứt lời, bề ngoài thì bước ra từng bước, bỗng lao thẳng tới trước, cũng

bất kể Thiết Kiên đến tột cùng đạt tới cảnh giới gì, trường kiếm trong tay
lóe lên hào quang màu tím, sương mù tím bao phủ bên ngoài nhất thời tăng
vọt gấp đôi, hóa thành một thanh trọng kiếm sương mù tím, bổ xuống ngay
đầu của Thiết Kiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.