LUYỆN KIẾM - Trang 332

Chỉ thấy thạch đài vốn cao đến hai xích, lúc này đã hoàn toàn bị phá huỷ,

chỉ nhìn thấy đá vụn đầy đất, cùng những cái hố sâu ở khắp nơi.

"Hô!"

Lại là một đạo phong thanh vang lên, Thiết Kiên trảm ra một kiếm, thân

kiếm loé sáng xích mang, một đạo hỏa diễm ngưng tụ thành mãng xà lao
thẳng ra, uốn lượn giữa không trung, đánh về phía Cừu Phách Thiên.

Kẻ kia thì chẻ dọc kiếm xuống, phía trên mũi kiếm ngưng tụ thành một

con huyết giao đẩy vẩy máu, giơ nanh múa vuốt nhào tới, lao vào cắn xé
xích diễm mãng xà.

Giữa không trung huyết quang cuồng hiện, hoa lửa tứ tán.

Cùng lúc đó, thân hình của hai người Thiết Kiên đồng thời khẽ động,

thân ảnh liên tục chớp động va vào nhau, lần nữa cận thân chém giết.

Chỉ nghe Cừu Phách Thiên ngâm tụng một trận thanh âm cổ quái, cổ tay

bỗng nhiên rung lên, quang mang đột nhiên vọt ra từ thanh huyết sắc
trường kiếm, đâm thẳng về phía của cổ họng Thiết Kiên.

Thiết Kiên sớm có phòng bị, cổ tay khẽ chuyển, quét tới một kiếm, đánh

bay huyết sắc trường kiếm ra ngoài.

Sau đó, hắn điểm mũi chân xuống đất, thân hình đột nhiên xông tới, mũi

kiếm đâm thẳng tới mi tâm của Cừu Phách Thiên.

Cừu Phách Thiên lúc này tay không tấc sắt, lui người về phía sau, trên

mặt không chút kinh hoàng, ngón tay đặt ở trong tay áo, hơi nhúc nhích
một chút.

Thiết Kiên lập tức đuổi theo, xích diễm lượn lờ quanh mũi kiếm, thiêu

đốt sợi tóc trên trán, mắt thấy sắp đâm thủng cái đầu lâu kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.