MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 1067

Nghĩ đến hai chữ "Ta sẽ", hắn liền vung tay.

Thấy hắn không hề có dấu hiệu mà tự ngã xuống từ trên cây, Lam Vong

Cơ hai mắt thoáng cái mở to, lấy một bước xông về phía trước, Ngụy Vô
Tiện trên không trung xoay người, "Ôi ha ha" vừa vặn tiếp được hắn, hoặc
nói, hắn một phát nhào vào lòng của ai kia.

Lam Vong Cơ dáng người mảnh khảnh cao gầy, nhìn qua là biết đây một

công tử văn nhã, nhưng sức mạnh lại không thể khinh thường, không
những lực cánh tay kinh người, trên dưới ổn định như thép. Nhưng mà dù
sao đây cũng là một nam tử trưởng thành từ trên cây nhảy xuống, vì vậy
hắn tuy rằng tiếp được Ngụy Vô Tiện, nhưng bước chân hơi lảo đảo một
chút, lùi lại một bước. Bất quá ngay lập tức liền đứng được vững vàng ổn
định, Tiểu Tiện thở ra một hơi nhẹ nhõm. Lam Vong Cơ đang muốn đẩy
Ngụy Vô Tiện ra, lại phát hiện như thế nào cũng không đẩy được.

Ngụy Vô Tiện hai tay chặt chẽ ôm cổ hắn, nên hắn không thể động đậy.

Vì vậy, cũng không nhìn thấy vẻ mặt của Ngụy Vô Tiện.

Ngụy Vô Tiện cũng không nhìn thấy mặt của hắn, nhưng là không cần

phải đi nhìn, nhắm mắt lại, hít vào một hơi đều là mùi đàn hương thanh
lãnh trên người Lam Vong Cơ.

Hắn nói giọng khàn khàn: "Cảm tạ."

Hắn cũng không sợ ngã, những năm gần đây, ngã cũng quá nhiều lần rồi.

Nhưng nếu bị ngã trên mặt đất, dù sao vẫn là sẽ đau.

Nếu có ai đó có thể tiếp được hắn, vậy thì không thể tốt hơn.

Nghe hắn ta nói lời cảm tạ, thân thể Lam Vong Cơ tựa hồ cứng đờ.

Nguyên bản muốn thả Ngụy Vô Tiện trên tay xuống, dừng một chút, vẫn là
thu trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.