MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 1119

trong Tư Thơ Hiên đang hả hê cười nhẹ, vui sướng trên nỗi đau của người
khác.

Chỉ có Tư Tư thành danh cùng thời vớ Mạnh Thơ nhịn không được,

bước ra cửa, đem áo mình mặc cho Mạnh Thơ, dìu nàng trở vào đại sảnh
đường. Chủ nhân kĩ phường đi ra quở trách: "Đã sớm kêu ngươi sửa lại.
Bưng cái giá đỡ đó cho ai nhìn? Chịu khổ nhớ lâu!"

Mạnh thơ xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu, đảo thấp mắt tìm nhi

tử. Mạnh Dao bị đá một cái không có lực ngồi dậy, nằm rạp trên mặt đất.
Tư Tư mỗi tay dìu một người, đem mẹ con họ dắt đi.

Lão già lại tán chút chuyện khác, cuối cùng, nói: "Đều là chuyện xưa cả.

Danh tự tuy gọi Tư Thơ Hiên, nhưng Tư Tư lớn tuổi cũng bị bán đi, Mạnh
Thơ cũng đã chết, con trai của nàng cũng thu dọn đồ đạc đi. Một ngày một
đêm cả tòa nhà bị người ta đốt đi. Trước kia nơi này đã làm cái gì nói qua
không dễ nghe, về sau mấy cửa hàng đều không cho người khác truyền ra,
hiện tại cũng không có người nào biết."

Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ, những chủ quán đó làm gì có năng lực lớn như

vậy, có khả năng ngăn chặn lời đồn trong dân gian? Chỉ sợ là Kim Quang
Dao bỏ nhiều công sức ra. Nguyên nhân của trận hỏa hoạn kia, cũng không
phải là do than củi sơ ý đơn giản như vậy. Ngẫm lại Kim Quang Dao và vị
bạn tốt Tiết Dương kia có cùng phong cách hành sự, không khó suy đoán.

Bất quá, suy đoán rốt cuộc cũng chỉ là suy đoán, không có chứng cớ.

Hắn giống như Lam Vong Cơ, không thích tùy tiện đem suy đoán thành
thật, sau đó phỉ nhổ một phen. Nếu thật đây là nơi Kim Quang Dao từng
sinh sống, không thể đơn giản xuất thủ với tàn hồn trong khách sạn này,
tạm tạm giữ lại, ngày sau có lẽ sẽ tìm được bên trong một ít chứng cứ.

Ngụy Vô Tiện đánh giá thang lầu. Mặc dù biết rõ năm đó Kim Quang

Dao té ở thang lầu này, nhưng nhịn không được nghĩ thầm: "Bị khách làng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.