MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 1122

cũng không nhìn, ngửa đầu uống cạn.

Ngụy Vô Tiện đem chén rượu của mình đưa tới bên môi, cố ý nhìn chằm

chằm y. Ai ngờ, hắn chỉ là nhấp một ngụm, lập tức phun ra: "Khục khục
khục khục khục khục khục!"

Vừa nghĩ: "Hảo hảo hảo. Lão Bản Nương này thật là rất thành thật, bảo

nàng tìm rượu càng mạnh càng tốt, nàng liền nhiệt tình tìm được!" Hắn xoa
xoa chén rượu, lại ngẩng đầu, Lam Vong Cơ đã tiến vào trạng thái ngủ.

Lần này, hắn ngồi ở trên chiếu liền ngủ mất. Cái eo thẳng tắp, ngoại trừ

hơi hơi cúi đầu, nhắm chặt hai mắt, cùng tư thế bình thường hắn ngồi
không cũng không khác biệt gì. Ngụy Vô Tiện một bên lấy tay ở trước mặt
hắn quơ quơ, một bên tâm lý buồn cười.

Gương mặt này lúc mở mắt, bởi vì đôi mắt rất sắc, ánh mắt lại lạnh lẽo,

biểu lộ sự đạm mạc. Khi nhắm, hình dáng nhu hòa rất nhiều, như một Ngọc
Tượng tuổi trẻ tuấn mỹ, yên tĩnh, không hề bị xâm phạm.

Có thể càng như vậy, nhớ tới hai lần trước hắn say rượu, nội tâm Ngụy

Vô Tiện nảy sinhcỗ hưng phấn bí hiểm. Hắn đem bàn kéo qua một bên, để
mình và Lam Vong Cơ ngồi đối mặt nhau, chờ hắn tỉnh lại.

Nhưng Ngụy Vô Tiện để quy quy củ củ ngồi không ngoan ngoãn chờ là

chuyện tuyệt không thể nào, hắn nảy sinh một chút ý xấu. Vì vậy hắn vươn
tay, nhẹ nhàng cọ lên cằm Lam Vọng Cơ.

Ngụy Vô Tiện nhẹ nhàng: "Mấy ngày nay có thể kìm nén hết ta. Hàm

Quang Quân, thế nào a, rơi vào tay của ta nha?"

Lam Vọng Cơ đang ngủ ngẩng mặt, một bộ vô lực phản kháng. Ngụy Vô

Tiện vừa nhìn, thầm nghĩ không ổn, vội vàng rút lui tay, Lam Vong Cơ đầu
lại rũ xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.