MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 1159

Tất cả can đảm của hắn cơ hồ đều sụp đổ, nhịn không được rớt từ trên

cây xuống, run rẩy úp sấp trên mặt đất, nghe tiếng chó sủa càng lúc càng
gần, lòng tràn đầy sợ hãi, không tự chủ được thì thầm: "Cứu mạng a Lam
Trạm, Lam Trạm cứu mạng a!"

Sau khi nói xong, hơi hơi lấy lại can đảm, lại run rẩy miễn cưỡng bò lên,

ép mình bình tĩnh. Nhưng mà ngoài Quan Âm miếu mấy tên tu sĩ đã thu lại
dây cung, hướng về sườn núi cao bên này tụ họp. Ngụy Vô Tiện ngàn trông
mong vạn trông mong, hy vọng chó này là chó hoang không chủ, nhanh
chóng đến để bị người ta bắn chết. Nào có thể đoán được trời xanh phụ
lòng người, tiếng chó sủa bên trong, lại vang lên một giọng thiếu niên trong
sáng, trách mắng: "Tiên Tử, câm miệng cho ta! Ngươi tại sao lại chạy trở
về, rốt cuộc là ở đâu? !"

Kim Lăng!

Những Lan Lăng Kim thị tu sĩ đó phần lớn đều nghe được giọng vị Kim

Lăng tiểu thiếu chủ này, cũng biết hắn nuôi một con Linh Khuyển, tên đã
lên dây, vẫn đang cảnh giác, lại dừng không bắn đi, giống như đang chờ
lệnh. Có thể trong đám này có một người chưa bao giờ thấy qua Kim Lăng,
hay là quyết tâm diệt khẩu, buông tay bắn một mũi tên, thanh âm xé gió
bay ra!

Nghe tiếng tên sắc bén kia, Ngụy Vô Tiện liền biết kẻ bắn tên là cao thủ,

nếu là bị một mũi tên này bắn trúng, Kim Lăng chắc chắn sẽ bị đâm thủng
ngực thấu xương. Tay hắn có thể đón được mũi tên, dưới tình thế cấp bách,
Ngụy Vô Tiện phút chốc nhảy ra, trong bóng đêm, dùng ống sáo trúc chuẩn
xác cản được mũi tên hung hãn kia.

Kim Lăng đã nghe được phía trước có âm thanh lạ, ghìm chặt dây thừng

cột Tiên Tử, cảnh giác mà nói: "Ai? !"

Ngụy Vô Tiện quát: "Chạy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.