MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 1209

Sấm sét đầy trời, mưa càng lúc càng to. Nghe được ba chữ "Không phải

người", trên mặt của Kim Quang Dao, trong nháy mắt xuất hiện nét sợ hãi.

Tô Thiệp cười lạnh nói: "Ngụy Vô Tiện, ngươi ít làm cái ngữ điệu đe dọa

đó đi..."

Kim Quang Dao giơ lên tay trái ngăn trở hắn, nói: "Đừng phí lời tranh

cãi. Đem vết thương trên người xử lý một chút."

Tia sợ hãi trên mặt hắn liền đó biến mất, các loại tâm tình cũng nhanh

chóng được khống chế, trở về bình tĩnh. Vừa rồi Tô Thiệp cùng Tiên Tử
dằn co, bị Tiên Tử đả thương không ít chỗ, cánh tay, ngực đều có tổn hại,
nhất là ngực, vết trảo vào thịt, trên bạch y trên lộ ra rất nhiều vết máu, nếu
không xử lý, chỉ sợ là càng kéo dài hành động càng khó khăn, không tiện
ứng phó tình huống phát sinh. Kim Quang Dao từ trong lồng ngực lấy ra
một gói thuốc đưa cho hắn, Tô Thiệp hai tay tiếp nhận, nói: "Vâng." Quả
nhiên không hề cùng Ngụy Vô Tiện nhiều lời, xoay người sang chỗ khác,
cởi bỏ y phục xử lý vết thương trên người. Kim Quang Dao bị khói độc tổn
thương tay phải vẫn còn có chút không điều khiển được, ngồi dưới đất điều
tức. Còn lại các tu sĩ thì cầm kiếm tại Quan Âm Miếu đi tới đi lui, giám sát
tuần tra. Nhiếp Hoài Tang thấy được đao gươm sáng loáng, con mắt nhìn
thẳng, bên người không có hộ vệ, không dám hó hé, co lại sau lưng Lam Hi
Thần hắt xì vài cái.

Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ: "Tô Thiệp đối với người khác quái gở, đối với

Lam Trạm lại càng là oán khí sâu nặng, đối với Kim Quang Dao ngược lại
là tôn kính."

Hắn nghĩ như vậy, không tự chủ được nhìn Lam Vong Cơ. Ai ngờ, vừa

mới bắt gặp một luồng hàn ý từ trong mắt hắn hiện lên.

Lam Vong Cơ đối với Tô Thiệp lạnh lùng mà nói: "Quay người."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.