MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 741

như có nơi nào người Ôn gia sẽ không lục soát thì cũng chỉ có nơi này. Các
ngươi có thể đợi ở đây, chỉ là bằng mọi giá cố gắng đừng để bị người khác
phát hiện..."

(

昏头涨脑 - QT hôn đầu căng não, tra baike thì đây là một cụm từ chỉ sự

váng đầu chóng mặt etc...)

Ngưng một hồi, cuối cùng Ngụy Vô Tiện buộc bản thân thu tay về, thấp

giọng nói một câu cám ơn rồi ôm Giang Trừng đặt lên giường gỗ trong
phòng. Chẳng ngờ đúng lúc ấy, cửa phòng nhỏ đột nhiên mở ra. Một giọng
nữ nói: "Ta đang tìm ngươi! Ngươi thành thật khai báo với ta..."

Vừa mới nói đừng để bị người khác phát hiện, đã lập tức bị người ta phát

hiện!

Ngụy Vô Tiện bỗng chốc toàn thân toát mồ hôi lạnh, nghiêng mình chắn

trước giường. Ôn Ninh sợ đến cả lời cũng nói không nên.

Hai người cứng đờ nhìn người phụ nữ đứng ở cửa kia. Hay phải nói là,

cô gái kia. Màu da hơi tối, trưởng thành mang một cỗ dung nhan tươi tắn,
mặt mày cũng chẳng quá cao ngạo. Trên người nàng mặc áo bào viêm
dương liệt nhật, hỏa diễm đỏ tươi tựa như đang nhún nhảy trên cổ tay và cổ
áo nàng.

Cấp bậc cao vô cùng, chỉ có cao chứ không thấp hơn Ôn Ninh!

Ba người cứng đờ giằng co chốc lát, ngoài phòng vọng đến một hồi bước

chân dồn dập. Ngụy Vô Tiện đang chuẩn bị hành động, nào ngờ cô gái kia
đi trước hắn một bước, rầm một tiếng, nặng nề sập cửa.

Một giọng người hỏi: "Trại chủ, có chuyện gì vậy?"

Cô nàng kia lạnh nhạt đáp: "Chẳng có chuyện gì cả. Đệ đệ của ta đã trở

lại. Đừng quấy rầy nó. Đi thôi, về rồi nói tiếp."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.