MA LỰC TÌNH YÊU - Trang 144

Chút ánh trăng lấp ló qua những áng mây cũng đủ soi rõ con

đường, bởi vậy không mấy khó khăn để tránh ổ gà cũng như vết lún
của những bánh xe ngựa. Và mặt đường cũng rất khô ráo. Đã ba
ngày nay trời không mưa, do vậy không cần phải lo bị trượt ngã trên
con đường lầy lội nữa.

Nỗi lo duy nhất của Amy là sẽ bị gã đàn ông điên rồ đó bắt kịp,

kẻ nhất quyết sẽ trút tâm trạng thất vọng của anh ta lên cơ thể cô -
nhưng không phải theo cái cách mà cô muốn. Cô không thể để anh
làm chuyện đó. Thể nào rồi anh cũng sẽ hối hận, mặc dù cô nghĩ là
cô sẽ ân hận nhiều hơn - ít nhất là cái mông của cô sẽ như thế.

Dù sao đi nữa, cô tin chắc rằng mình sẽ thắng trong cuộc đua,

đặc biệt kể từ lúc cô chẳng nghe thấy tiếng bước chân nào trên lối
đi. Nhưng Warren đã có đủ thời gian và nỗ lực để trở nên điềm tĩnh
hơn, bởi anh chẳng hề tỏ ra vụng về chút nào trong việc bám theo
cô.

Nhanh như chớp, bàn tay anh đã túm được áo choàng của Amy,

làm cho cô chạy chậm lại, rồi sau đó nắm lấy cánh tay cô, xoay cô
ngược lại một trăm tám mươi độ. Thật không may, cô bị vấp khi
quay lại, ngay lập tức đẩy anh vào thế mất thăng bằng. Cô lạc mất
hơi thở ngay khi ngã xuống, với cả thân hình anh phủ lên. Khi cơn
đau dần lắng lại, cô hầu như chắc chắn sẽ phát hiện một hoặc
hai chiếc xương gãy nếu anh không trực tiếp đè lên chúng.

Và anh đã không buông cô ra. Anh bắt đầu tách ra, nhưng sau

khi nhỏm người lên một chút, anh bắt gặp đôi mắt mở to của cô
đang nhìn anh, làn môi hé mở và hơi thở dồn dập, với một tiếng
rên rỉ, anh cúi đầu xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.