MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1134

Rồi trong một thoáng chốc, bước chân của hắn hơi chững lại, bàn tay

siết chặt răng rắc. Sát khí trong lòng suýt chút nữa mất kiểm soát mà bốc
lên, ánh mắt sắc lẹm như lưỡi dao.

Phía trước cách nhóm người bọn hắn không xa, trên hành lang dài hẹp,

mấy cái thân ảnh đang chầm chậm bước đi, nói cười vui vẻ. Một tên thanh
niên nổi bật hẳn lên với một thân đồ trắng tinh khiết, ngay cả mái tóc cũng
một màu trắng, chính là Bạch Khôi. Mà trong tay của hắn lúc này đang ôm
một thiếu nữ xinh đẹp, thân hình thon dài đầy gợi cảm.

Điều quan trọng là cô ta không phải Lan Nhi.

Dường như cảm thụ được sát khí, Bạch Khôi nghi ngờ quay đầu lại

nhìn tới. Khi thấy khuôn mặt lạnh như băng của Hoàng Thiên, khóe môi
của hắn nhếch lên nở một nụ cười đầy ẩn ý. Nhưng lại không có nhìn quá
lâu mà nhanh chóng quay đầu lại tiếp tục bước đi.

Nội tâm của Hoàng Thiên thoáng nổi lên phức tạp, mới hôm kia thôi

hắn còn thấy Lan Nhi vui vẻ bên Bạch Khôi, vậy mà hôm nay hắn lại trông
thấy tên này thân mật với một cô gái khác. Lan Nhi liệu có biết chăng, bây
giờ nàng ra sao rồi.

Nội tâm phức tạp là thế, nhưng hắn cũng không có ý định đi tìm hiểu.

Bởi vì hắn bây giờ đã có Thiên Phương, hắn không muốn mình lại dính
dáng đến người con gái khác nữa.

Biến hóa này của hắn tuy rất ngắn, nhưng vẫn không thể qua mắt được

mấy người bên cạnh. Anh Vũ và Cố Sở đã biết nguyên nhân nên chỉ im
lặng không nói gì, riêng tên tiểu hòa thượng là tò mò không thôi, mặt dày
hỏi dò Hoàng Thiên mấy lần, mãi tới khi đến phòng mới chịu thôi.

Căn phòng của bọn hắn là loại thượng hạng, tất nhiên bày biện trang

trí không thể tầm thường được. Ngay ở trung tâm của phòng có một bộ bàn
ghế dựa làm bằng gỗ tùng ngàn năm, trên bàn có một ấm trà thượng hạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.