MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1312

Hướng đám người quát lên một tiếng chói tai, thanh âm của hắn tựa

như tiếng sấm đùng đùng, nổ vang trong đầu óc, khiến cho mấy tên thanh
niên giật mình choáng váng, cuống cuồng bò sang một bên tránh đường.
Cái này quả đúng là một đại ma đầu, chỉ quát một tiếng liền khiến cho bọn
chúng suýt chút nữa hồn phi phách tán ah.

Cất bước rời đi, Hoàng Thiên một đường không còn ai dám cản trở, xa

dần rồi khuất hẳn, để lại hiện trường một đám người còn chưa thoát được
kinh sợ. Ngay cả Hứa Thanh Hoa cũng thẫn thờ mất một hồi, bàn tay ngọc
ngà không ngừng siết chặt lấy góc váy, tức giận dậm chân xuống đường đá.

Nhìn đám thanh niên đang bò dưới đất, nàng hận không thể tiến lên

cho mỗi tên một cước. Đúng là mấy tên phế vật, chỉ được cái mồm miệng
khoác lác, cái gì mà thiên tài trong tộc, cái gì mà dũng mãnh phi thường.
Người ta mới chỉ dọa cho một chút liền sợ đến xanh mặt rồi, chỉ thiếu đái ra
quần ah. Còn cái kia xú nam nhân đáng chết nữa, hết lần này đến lần khác ỷ
mạnh ức hiếp nàng, thực sự là tức chết mà.

Nhất là cái vẻ lạnh lùng bất cần của hắn càng khiến nàng cảm thấy

khó chịu trong lòng. Nàng thân phận thường ngày cao cao tại thượng, nam
nhân nào cũng phải vây quanh cầu cạnh, nịnh nọt lấy lòng. Vậy mà Hoàng
Thiên này, đến nhìn cũng không nhìn nàng lấy một cái, tựa như trong mắt
của hắn, nàng so với những nữ nhân khác đều giống nhau, không có chút
phân lượng nào. Đây tuyệt đối là một cái đả kích trí mạng đối với nữ nhân,
nàng một thân tôn nghiêm không thể nào chấp nhận được chuyện này, tuyệt
đối không thể.

Nghiến răng kìm nén tức giận trong lòng, nàng trong đầu không ngừng

suy tính, sau đó đột nhiên nở ra một nụ cười đầy lãnh ý, lẩm bẩm trong
miệng:

- Chết tiệt Hoàng Thiên, ngươi đợi đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.