MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1387

Đầu quỷ cầm này sống tại địa phương này không biết đã bao nhiêu

năm, tất nhiên kiến thức sẽ không ít. Nếu như được nó dẫn đi tìm bảo vật
thì hiệu quả khỏi phải nói, hắn chính là làm ít mà ăn nhiều, tuyệt đối lời to.

Tìm được đường sống từ cõi chết, đầu quỷ cầm vui mừng quá đỗi, gật

đầu cái rụp. Đôi cánh không ngừng vỗ vỗ, tựa như muốn ngay lập tức lên
đường vậy.

Hoàng Thiên thấy mục đích của mình thành công, trong lòng cực kỳ

thoải mái, cỗ cảm giác này đã sáu tháng nay hắn chưa bao giờ có được ah.

Hắn cảm thấy bản thân quá đen đủi, vừa vào liền bị truyền tống đến

nơi quỷ quái này, một cái bảo vật cũng không có, ngược lại còn liên tục gặp
phải quỷ thú, lâm vào khổ chiến. Sáu tháng thời gian ah, khi mà sáu tháng
này những người khác chiếm được không biết bao nhiêu cơ duyên, đoạt
được không biết bao nhiêu bảo vật. Còn hắn thì đến một gốc dược thảo,
một khối tinh thiết cũng không có nhận được, đây là cái gì vận khí?

Là cứt chó vận khí ah.

Chỉ là… hắn buồn bực trong lòng, cho rằng bản thân vận khí đen đủi.

Lại không nhìn thấy được một điểm lợi ích to lớn mà bản thân nhận được.

Bởi vì, tựu tại lần này ma luyện, hắn vận dụng bản thân hết thảy các

loại thủ đoạn, xuất ra bản thân tất cả các tuyệt học từ trước tới nay. Bộc
phát bản thân mạnh nhất năng lực tiềm tàng trong thời gian dài, để cho bản
thân tiến bộ một cách mạnh mẽ và vững trãi.

Loại tiến bộ này đối với hắn, tuyệt đối còn trân quý hơn bất cứ thứ bảo

vật nào khác. Tu vi của hắt từ khi thức tỉnh huyết mạch, tốc độ đột phá phải
nói là thần tốc. Nhưng những lần khổ chiến, lại chỉ có thể đếm trên đầu
ngón tay. Điều này gây nên sự bất cân bằng, cực kỳ nguy hiểm cho con
đường phát triển sau này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.