MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1511

hơn mới thấy rõ, trên cái hành lang dài cổ lão không biết tự lúc nào xuất
hiện một đầu bạch hổ to lớn, chắn ở lối đi.

Thân cao tám mét hơn, vai rộng chân dài, so với tượng thú còn khủng

bố hơn mấy lần. Phía trên đầu lâu, hai con mắt đỏ lòm như huyết nguyệt,
bắn ra hung khí ngập trời.

Mà đằng sau nó, hàng trăm cái âm binh hư ảo ẩn hiện trong tầm mắt,

gào thét điên cuồng. Kẻ nào kẻ nấy to lớn vạm vỡ, giáp trụ chỉnh tề, khí thế
ngưng tụ như muốn dời sông lấp bể. Tràng cảnh dễ dàng khiến người ta
liên tưởng đến những đội quân cổ đại, hùng dũng vô cùng.

Mà đối diện với chúng, Hoàng Thiên chẳng khác nào một đứa bé chưa

trưởng thành, nhỏ yếu đến đáng thương.

Nắm đấm siết chặt răng rắc, Hoàng Thiên vẻ mặt có vài phần khó coi,

nhưng tuyệt nhiên không có sợ hãi, cũng không có ý định lui bước. Nếu
như trong hoàn cảnh khác, có lẽ hắn đã sớm quay đầu bỏ chạy, nhưng lúc
này đây, hắn đã không còn sự lựa chọn. Phía sau đã không còn đường, phía
trước là địch nhân, hắn chỉ còn một đường chiến.

Ý niệm đó vừa ra, trước mặt hắn tinh quang biến hoá, một thanh kiếm

cổ xưa xuất hiện trong tầm mắt, ông ông rung động. Hào quang chói sáng
trùng thiên mà lên, đem toàn bộ không gian hành lang chiếu lên rực rỡ.
Khắp bốn phương không gian kiếm khí hoành hoành, thời không đổ vỡ.
Trận trận uy áp nặng nề bao phủ lên đại địa, đem đầu bạch hổ cùng đoàn
quân đều trấn xuống dưới, bạo lui về phía sau.

Hoàng Thiên có chút bất ngờ, ánh mắt càng là sáng rực nhìn chằm

chằm vào Thiên Kiếm, cuối cùng theo bản năng đưa tay lên nắm lấy. Mát
lạnh cảm giác, một cỗ cực kỳ quen thuộc và gần gũi khí tức bao trùm lên
tâm trí. Cảm nhận từng biến hoá, cảm nhận từng chút rung động nhè nhẹ
quen thuộc, hắn bất giác mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.