MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1690

Phía bên ngoài không gian đại trận, Hoàng Thiên ánh mắt thuỷ chung

không rời khỏi thủ hạ. Khi thấy Kiếm Ma bị đánh bật ra khỏi minh tưởng,
hắn không khỏi than nhẹ trong lòng. Có lẽ, hắn đã kỳ vọng quá cao về thủ
hạ của mình, thời gian quá ngắn, dù cho là hắn cũng khó lòng mà lĩnh ngộ
kịp. Vươn tay về phía trước vạch ra một cái, hắn muốn ra tay cứu lấy hai
người.

Nhưng mà động tác của hắn mới được hơn phân nửa liền ngưng lại,

ánh mắt đang tập trung vào Kiếm Ma toát lên sự hưng phấn tràn đầy.

Chỉ thấy bên trong đại trận, Kiếm Ma dùng thân thể bao bọc lấy Tử

Thanh, điên cuồng chạy trốn. Trong vô thức, dòng hắc khí quen thuộc xuất
hiện nơi bàn chân của hắn, quanh quẩn không tan. Một bước, ba bước, năm
bước, thân hình hai người cứ thế mờ dần rồi tiêu tán khỏi không gian, chỉ
lưu lại từng đạo không gian phong nhận sắc lẹm, xoẹt bay qua tinh không u
ám.

Một màn này quả thực khiến cho Hoàng Thiên có chút bất ngờ, khoé

môi không tự chủ nhếch lên một nụ cười tràn đầy tán thưởng. Thật không
nghĩ, Kiếm Ma vậy mà có thể thành công trong phút chót như thế. Bên
cạnh hắn Thiên Kiếm không biết tự lúc nào xuất hiện, nhẹ nhàng phiêu phù
trong không khí. Vẫn là cỗ khí tức sắc bén đến cực cùng, đâu đó vấn vương
mùi của thời gian, tuế nguyệt tang thương. Thanh kiếm này, luôn để cho
người ta có cảm giác bí ẩn đến vô cùng.

- Uu… Uu…

Không bao lâu sau thời điểm thân hình của Kiếm Ma và Tử Thanh tiêu

tán trong đại trận, Thiên Kiếm bỗng nhiên rung động làm cho không gian
nơi đây cũng biến hoá theo. Vù một tiếng, thân hình của Kiếm Ma cùng Tử
Thanh bất chợt hoá ra tự hư không, nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt của
Hoàng Thiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.