MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 209

giản như bổ, đâm, chém, trảm dưới sự thôi thúc của Nguyên lực kết hợp
với sự sắc bén của kiếm tạo nên những chiêu thức có uy lực khiếp người.

Tốc độ của Hoàng Thiên ngày một nhanh, Thiên Kiếm thoắt ẩn thoắt

hiện, chỉ lưu lại những đạo tàn ảnh, kiếm thức hoàn mỹ như nước chảy mây
trôi.

Ầm!

Gốc đại thụ hơn trăm năm tuổi vốn cứng rắn là thế, nhưng trước một

kiếm này lại mềm như đậu hũ, bị một kiếm cắt ngang, đổ ầm xuống nền
đất.

Ngay lúc này, trên một tán cây không xa, cành lá bỗng nhiên rung

rinh. Một đôi mắt đang theo dõi từng động tác của Hoàng Thiên, đôi lúc lại
ánh lên sự tham lam nhìn vào Thiên Kiếm.

- Quả nhiên kiếm tốt.

Nói rồi thân hình hắn chợt động, mũi chân khẽ điểm, cả cơ thể nhẹ

nhàng di chuyển trên những tán cây, khoảng cách với Hoàng Thiên ngày
càng gần.

Hoàng Thiên vốn đang đắm chìm trong kiếm thức, bỗng nhiên một cỗ

cảm giác nguy cơ ập đến khiến hắn lông tóc dựng đứng. Theo bản năng thu
kiếm về phòng thủ, thế nhưng động tác vẫn còn chậm, chỉ làm cho đòn tấn
công của đối phương lệch hướng, lưu lại trên hông một vết thương nhẹ.

Đối phương đánh lén không thành, nhưng vẫn không lui bước, khẽ

đảo một vòng đứng cách Hoàng Thiên không xa, khuôn mặt nở một nụ
cười gian xảo.

Hoàng Thiên đối với lần này bản thân bị đánh lén lại không hề tỏ ra

bất ngờ. Đây đã là lần thứ tư hắn bị đánh lén kể từ khi rời khỏi khu phế tích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.