MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 221

Lúc này tại một bàn ăn bên cạnh cửa sổ lầu 2, Hoàng Thiên đang ngồi

một mình, trên bàn là mấy món ăn nhẹ cùng với một ấm trà nóng. Hắn vừa
ăn, vừa dỏng tai nghe đám thiếu niên bàn bên nói chuyện, thi thoảng lại
mỉm cười lắc lắc đầu.

Chỉ thấy bàn bên cạnh có tám người, năm nam ba nữ, tuổi không lớn

lắm, ước chừng mười sáu mười bảy là cùng. Nhìn cách ăn mặc cùng lời
nói, dễ dàng nhận ra bọn họ đều có gia thế không tệ.

- Nghe nói Ngô sư đệ hai ngày trước đã đột phá Ngưng nguyên trung

kỳ, quả nhiên thiên tài mà.

- Ha ha! Chúc mừng Ngô sư đệ.

Thiếu niên họ Ngô nghe vậy thì cười cười:

- Ha ha! May mắn… may mắn thôi. Nào nào, mọi người cùng nâng

chén, chúc mừng tất cả mọi người đều trở thành tân học viên!

- Phải! phải! Cạn chén.

Nghe đám thiếu niên đàm luận, Hoàng Thiên không khỏi cười khổ,

mười sáu tuổi đột phá Ngưng nguyên trung kỳ mà bọn họ đã gọi là thiên tài
thì những kẻ như Diệp Vọng, La Vũ sẽ gọi là gì đây? Gọi là yêu nghiệt
chắc cũng không ngoa.

- Vị huynh đệ này, ta có thể ngồi cùng được không?

Chợt có âm thanh vang lên khiến Hoàng Thiên thoát khỏi dòng suy

nghĩ. Người tới là một thiếu niên cao gầy, khuôn mặt góc cạnh toát lên vẻ
từng trải. Hắn một thân y phục đơn giản, lại thêm một nét thật thà chất phác
khiến cho người ta có một cảm giác tin tưởng.

- Cứ tự nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.