MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2916

tung toé, để cho ả dù chết cũng trợn trừng hai mắt, hiển nhiên đau đớn đến
không thể nào tả nổi.

Còn lại những tên thiên kiêu khác trông thấy một màn này đều bị doạ

sợ, toàn thân run rẩy, thậm chí không dậy nổi một tia ý chí, rất muốn quay
đầu bỏ chạy, nhưng đôi chân đến bước cũng không còn khí lực.

- Đùng… đùng.

Ngay tại thời điểm mà bọn hắn tuyệt vọng nhất, thiên không bỗng

nhiên đùng đùng dậy sấm. Hoàng Thiên ngạo nghễ đứng thẳng mình, cánh
tay phiêu giương thần kiếm, ánh mắt như cũ ngập tràn sát ý, nhìn lên thiên
không mà cười gằn lạnh lẽo.

- Một đám tự cho mình là đúng.

Hành động kỳ lạ của hắn khiến cho tất cả mọi người đều sửng sốt,

thuận theo hắn mà hướng ánh mắt lên trời, nhưng mặc kệ bọn họ có nhìn
thế nào, vẫn không thấy được điều gì đặc biệt ngoài tiếng sấm động oanh
minh.

- Hắn làm sao lại không đánh nữa?

Hồng Thư không hiểu hỏi, ánh mắt vô ý thức nhìn qua Hồng Hoang,

tựa hồ chỉ có hắn mới có thể giải thích được mọi chuyện lúc này.

- Có lão gia hoả nhảy ra rồi.

Quả nhiên Hồng Hoang không để cho nàng thất vọng, rất nhanh thu

hồi ánh mắt đang nhìn trời, mỉm cười trả lời. Hồng Thư nhíu mày suy nghĩ,
nhưng chốc lát sau liền minh bạch cái gì, ánh mắt dán tại trên người Hoàng
Thiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.