MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 67

Hắn vốn chỉ là một đệ tử tạp vụ, tư chất kém cỏi, nguồn lực không có,

nhưng may mắn gặp được hai lần tạo hóa, đặc biệt là đạt được nội đan của
Thiết Thương Hùng khiến hắn nhanh chóng bước vào Ngưng nguyên kỳ.
Càng như thế hắn càng cảm ơn Hoàng Thiên đã nhượng lại nội đan cho
mình.

Trác Mộc sung sướng cười ha hả, chạy lao tới chỗ Hoàng Thiên ý đồ

ôm nó vào lòng. Nhưng Hoàng Thiên nhanh chóng lách mình, xoay người
tung lên một cước trời giáng vào mặt hắn khiến hắn văng ra.

- Tiên sư tên khốn, cháy hết đồ của ta rồi.

Nói rồi nó đi tới đống đổ nát, nhặt lên hai cái quần cộc đã bị lửa thiêu

hơn nửa. Vẻ mặt đau khổ, nhăn nhúm:

- Trời ạ! Mười điểm công lao của ta mới đổi được một cái, ta chết mất.

Trác Mộc nghe vậy thì càng cười tươi hơn, khuôn mặt đen thui còn

đang bốc khói tương phản với hàm răng trắng hếu trông cực kỳ hoạt kê.

Đó mới thực sự là huynh đệ, không cần thề sinh tử, không cần hứa

hẹn, không cần bất cứ lời nói khoa chương nào, chỉ cần hành động là đủ.
Và chỉ khi ở bên huynh đệ của mình, người ta mới mộc lộ được bản chất,
thoải mái mà không câu nệ.

Hắn biết, Hoàng Thiên cũng đang rất vui mừng thay cho hắn, chẳng

qua là đang giả bộ mà thôi.

Trác Mộc gãi gãi cái đầu cháy khét, cười cười nói:

- Ha ha! Thôi, lấy tạm quần ta mặc đi vậy.

- Mặc cái quần lũng đít của ngươi ư?

- Hừ, không chịu hả! Vậy thì ở truồng đi nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.