MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 152

sư huynh như thế có thể khiến công chúng nổi giận và ảnh hưởng đến hình
tượng của trường.

Chỉ riêng Lý Huyền là hân hoan. Lần đầu tiên trong đời, nó cảm thấy Tử

Cực lão nhân thật là người đáng yêu. Cái lũ khốn kiếp các ngươi, dể xem
đứa nào dám không ngoan ngoãn nghe lời ta? Sau này cũng không phải lẩn
lút nữa, cứ đường hoàng ra ngoài là được. Trước khi ra ngoài... còn các bảo
bối trong Thần Hoa các, ta đến đây! Lý Huyền không kìm nổi nữa, hí hửng
cười phá lên. Các sinh đồ đều gườm gườm như muốn ăn tươi nuốt sống nó,
riêng Long Vi là khúc kha khúc khích, cứ nhìn từ đầu xuống chân Lý
Huyền, tựa hồ đang nghĩ xem làm sao để thu lợi lớn nhất từ tên này. Ánh
mắt đó khiến Lý Huyền không rét mà run.

Tử Cực lão nhân đợi cho tiếng dị nghị xôn xao yên bớt, mới chậm rãi

nói:

- Nhưng Ma vân thư viện dẫu sao cũng là thiên hạ đệ nhất thư viện, luật

lệ chế độ không nên cứng nhắc quá. vì thế, đại sư huynh không thể chỉ do
đến trước ngồi trước, mà còn phải biết tranh giành nhờ thực lực. Ai trong
các con cảm thấy mình đủ khả năng thì cứ thách đấu với đại sư huynh. Chỉ
cần đánh bại nó, đưa đến trước mặt Huyền Minh là có thể trở thành tân đại
sư huynh. Như thế, các con cảm thấy đã công bằng chưa?

Một tràng hoan hô vang dội bùng lên.

Thi đấu nghiêm túc thì tên tiểu tử Lý Huyền đó làm sao đánh nổi ai?

Xem ra cái danh hiệu đại sư huynh này nhất định là thuộc vẽ ta rồi. Trong
lòng mọi người đều có ý nghĩ ấy, bèn cùng đưa mắt nhìn Lý Huyền, nhưng
chỉ thấy Huyền Minh ôm tay đứng yên. Lý Huyền ban nãy còn bị y vặn
xoắn tai, giờ đã mất tăm mất tích. Huyền Minh giơ tay tỏ ý áy náy, Lý
Huyền đã làm đại sư huynh, hiến nhiên y không thể quản được nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.