MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 336

- Có kẻ muốn giết chết cô, ta không kịp nghĩ ngợi nhiều, nên ôm cô

nhảy xuống - Nó ngó Long Vi, thấy vẻ mặt cô thoáng nét giận dữ, biết cô
nghi ngờ, đành thở dài bảo - Tin hay không là tùy cô.

Long Vi nói:

- Không phải ta nghi ngờ... Chỉ là, ngươi định ôm ta đến bao giờ đây?

Lúc này Lý Huyền mới nhận ra mình vẫn ghì chặt lấy Long Vi, bất giác

đỏ mặt, vội vã buông tay. Nào ngờ nó mới lỏng vòng ôm, hơi ấm từ dải lụa
đã bỏ mặc nó. Lý Huyền rơi thẳng xuống cùng tiếng rú thảm thê.

Rầm một tiếng, cú rơi khoan vào mặt đất một cái lỗ thật to.

Long Vi trỏ ngón tay, dải lụa dập dinh bay tới gần Lý Huyền. Cô bé hỏi:

- Ngươi sao rồi?

Lý Huyền giãy giụa bò dậy:

- Tạm ổn. Nếu cô bằng lòng tha thứ cho ta thì sẽ ổn hơn.

Long Vi hừ mũi:

- Cả đời ta cũng không tha thứ cho ngươi!

Lý Huyền thở dài ngồi dậy, sắc mặt lại tái nhợt.

Đốm sáng nọ hiện lên rõ mồn một dưới tàng cây âm u. Bóng người ẩn

sau đốm sáng ấy thì rất mờ nhạt, trông y như một bóng ma đêm đang đung
đưa lặng lẽ, dẫn dụ những linh hồn lạc đường.

Lý Huyền kéo Long Vi lại, ôm chặt lấy, dùng thân mình che chắn cho

cô. Long Vi nổi giận:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.