MẶC NHIÊN - Trang 113

“Có rất nhiều người đàn bà xuất hiện trong cuộc đời

chúng ta, có người đến người đi. Đa phần họ đi mãi, chẳng

quay đầu. Cũng chẳng ngoái lại hoài mong.”

- Tử Hàn -

-----------------------------

Thêm một người phụ nữ đó, sau Mặc Nhiên, Cô Tịch, An Yên.

Hạ Yên dùng cả đời mình để yêu thương.

Gặp anh, cô cho đi tất cả. Toàn bộ. Tất thảy. Chẳng giữ lại gì.

Nhưng cô không nhận ra. Thứ mình cho đi... chưa chắc mình đã
được nhận lại.

Thứ yêu thương mà, đúng người, sai thời điểm. Cũng vứt.

Đúng thời điểm, sai người. Cũng vứt.

Bao giờ mới có thể gặp được một người, đúng thời điểm, đúng người
nữa kia mới khó.

Hạ Yên hỏi tôi.

Tôi chẳng biết hỏi ai.

Tôi chỉ biết trả lời cho em bình yên vào giấc ngủ.

“Em biết đấy, chúng ta lựa chọn, nhiều khi sai, ta thấy
mình ngu ngốc. Nhưng khi đúng rồi. Sự ngu ngốc trước
kia, mới là thứ đúng đắn. Chẳng sai lầm.”

“Chọn anh rồi. Đừng bỏ anh đi.”

“Hạ Yên, ngủ ngoan.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.