MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 260

Đỗ Trường Phát rời khỏi phòng. Đứng trong phòng, Khánh Xuân lắng nghe
mọi người trao đổi mấy câu với nhân viên nhà nghỉ rồi dắt chó đi ra cổng.
Xuân Cường nhìn Khánh Xuân nói:

- Chúng ta cũng đi thôi, về nhà may ra còn kịp ăn cơm tối.

Cô nhân viên lễ tân thấy hai người chuẩn bị đi thì lên tiếng giữ khách. Xuân
Cường cười nói:

- Đám người mặc quần áo cảnh sát vừa rồi đã làm cho chúng tôi sợ hết hồn,
thôi thì đi sớm một tí vậy.

Không còn thấy bóng dáng Đỗ Trường Phát và mọi người ngoài cổng nữa.
Khánh Xuân theo chân Xuân Cường vượt qua Thập Bát Bàn rồi leo lên
chiếc thuyền cuối cùng quay về mà lòng không khỏi thấy thất vọng. Trên
thuyền chỉ có hai người, không ai còn tâm trạng để mà thưởng thức ánh tà
dương le lói trên đỉnh núi nữa.

Cả Xuân Cường lẫn Khánh Xuân không hề trao đổi nhưng cùng chung một
suy nghĩ: Có phải là họ đã phạm một sai lầm mang tính định hướng khi
hoài nghi Âu Dương Thiên và Công ty Đại Nghiệp? Không dằn lòng được
nữa, Xuân Cường bật lên câu nghi vấn này nhưng ngay lập tức, cả anh lẫn
Khánh Xuân đều lên tiếng phủ nhận. Tiếp theo là một khoảng im lặng, cả
hai đều có vẻ lắng nghe tiếng động cơ thuyền máy nổ rì rầm và tiếng sóng
đập vào mạn thuyền nhưng mỗi người lại đang theo đuổi một ý nghĩ riêng.
Lại tiếng Xuân Cường:

- Hay là Tiêu Đồng đã ngụy tạo ra tin tức này để lấy cớ gặp cô? Cậu ta
muốn lấy lòng cô hay bày trò lừa người để được để ý? Chuyện cung cấp tin
tức thất thiệt trước đây cũng có tính chất chung như thế này.

Khánh Xuân không hề lên tiếng. Giữ im lặng là một cách để cô phản đối
phỏng đoán của Xuân Cường và ngay lập tức, anh đã nhận ra là những ý
kiến của mình thiếu cơ sở chắc chắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.