MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 284

Âu Dương Lan Lan rót rượu ra và đưa cho Tiêu Đồng. Anh cầm lấy nốc
một hơi mà không hề có ý thức là mình đang uống thứ nước gì. Âu Dương
Lan Lan nói, quá khuya rồi, đêm nay chắc là anh phải ngủ ở đây thôi. Do
dự một lát, Tiêu Đồng gật đầu bằng lòng.

Âu Dương Lan Lan bố trí chỗ ngủ cho anh. Đó là một căn phòng khoảng
mười mét vuông nằm sát bên cạnh phòng của cô. Âu Dương Lan Lan bảo
người giúp việc trải ra mới, chăn mới rồi bảo Tiêu Đồng đến thăm phòng
ngủ của cô. Đúng là một phòng ngủ được trang hoàng quá sức hoa lệ, hoa
lệ đến độ Tiêu Đồng có cảm giác nó trở nên thừa thãi đối với một người
con gái. Anh quan sát một cách đối phó, phát biểu một vài lời bình luận
chung chung. Khi anh dợm chân rời khỏi phòng thì Âu Dương Lan Lan
nhanh chóng đóng cửa lại và ôm chầm lấy anh.

Hành động đột ngột của Âu Dương Lan Lan khiến trai tim Tiêu Đồng như
muốn nhảy khỏi lồng ngực, cho dù anh đã dự đoán rằng, chuyện phiền toái
này sớm muộn gì cũng đến. Anh hờ hững để cho cô ôm lấy mình, để mặc
cho cô vùi đầu vào ngực mình. Một lát sau, anh đẩy nhẹ vai Âu Dương Lan
Lan, nói:

- Được rồi, đi ngủ đi.

Âu Dương Lan Lan ngước đầu nhìn anh, ánh mắt đầy vẻ trách móc lẫn nghi
ngờ:

- Có phải là anh không thích em tí nào, đúng không? Nếu đúng, anh phải
nói thẳng ra. Thời gian cũng đã khá lâu rồi, em vẫn cứ chờ đợi ở anh một
tấm lòng. Em là con gái, không thể lúc nào cũng chủ động được. Anh phải
nói cho em biết, có phải là em quá đa tình?

Tiêu Đồng bị truy hỏi dồn ập, không biết phải trả lời như thế nào, chỉ biết
ấp úng giây lâu để tìm cách ứng phó. Cuối cùng, anh ôm nhẹ Âu Dương
Lan Lan vào lòng và dịu dàng nhưng cương quyết nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.